-
Nhục thân Hòa thượng Hổ Phách tại Thái lan
Trên Trang nhà Đạo Phật ngày nay, vào tháng 1 năm 2007, Thầy
Nhuận Ân có viết một bài giới thiệu về nhục thân Hòa thượng
Phổ Sái tại chùa Khánh Vân, thủ đô Bangkok, Thái lan. Từ bài
viết đó, tìm hiểu thêm, chúng tôi được biết tại Thái lan, ngoài
nhục thân của Hòa thượng Phổ Sái tại chùa Khánh Vân còn có một
nhục thân nữa. Đó là nhục thân của Hòa thượng Hổ Phách tại
thất Khánh Thọ
thuộc tỉnh Kanchanaburi, cách thủ đô Bangkok hơn 100 km.
Sau đây chúng tôi xin dịch bản tóm tắt tiểu sử của Hòa thượng
Hổ Phách, được ghi bằng Hán văn, dựng ngay trong tổ đường, nơi
thờ nhục thân của ngài tại thất Khánh Thọ.
“Thiền
sư Hổ Phách tên là Trần Xuân Dụ, phụ thân tên Trần Chiếm và mẫu
thân tên Lâm Đức Ma. Ngài là huynh trưởng trong gia đình có ba anh
em trai. Ngài sinh tại tỉnh Kanchanaburi vào năm Phật lịch 2447 tức
năm Giáp Thìn
(1904).
Năm 11 tuổi ngài xuất gia tại chùa Khánh Thọ,
thờ Hòa thượng Bạch Ngọc
làm bổn sư. Thiền sư Hổ Phách một đời từ bi thương người, chuyên
tâm tu học, chăm chỉ hành thiền, không giữ tài vật, xả bỏ tất
cả, trường trai thanh tịnh, chuyên cần tụng niệm, luôn nhập thiền
định, cầu sớm ngộ đạo, liễu thoát sinh tử, quyết tâm trừ bỏ
tất cả dục tình; do đó đạt được trí tuệ, đạo đức, Phật tử xa
gần tôn sùng quy ngưỡng. Vào ngày 1 tháng 2 năm Phật lịch 2493
tức thứ Tư ngày 15 tháng 12 năm Kỷ Sửu(1949),
tại thất Khánh Thọ này, Thiền sư Hổ Phách viên tịch một cách
nhẹ nhàng như người đang ngủ, hưởng thọ 46 tuổi, xuất gia hành
đạo được 35 năm. Sau khi ngài viên tịch được 7 ngày, môn đồ đặt
kim quan của ngài tại thất Khánh Thọ này, định ba năm sau tổ
chức lễ hỏa táng. Nhưng ba năm sau, khi mở nắp kim quan, thân của
thiền sư không bị hủy hoại, da thịt khô, sáng, mắt hơi mở, tượng
giống như hồi còn sinh tiền không khác. Thiện tín xa gần đều đến
tham quan và tất cả đều công nhận rằng thiền sư Hổ Phách tu hành
đắc đạo, đạt được diệu qủa. Ban quản lý thất Khánh Thọ cùng
nhau bàn bạc, cuối cùng quyết định phủ vàng lên nhục thân của
ngài và thờ nhục thân của ngài tại tổ đường này.”
Trên
đây là sơ lược tiểu sử của thiền sư Hổ Phách tại thất Khánh
Thọ. Tiểu sử này qúa sơ sài, không cho chúng ta biết nhiều về
hành trạng của ngài và lý do tại sao ngài lại viên tịch tại
thất chứ không phải là chùa Khánh Thọ nơi ngài xuất gia. Và sự
khác nhau giữa chùa Khánh Thọ và thất Khánh Thọ là gì. Rất
may, vì thiền sư mới viên tịch cách đây khoảng 60 năm nên chắc
chắn còn có nhiều người đang sống biết về hành trạng của ngài.
Chúng tôi được gặp và nghe Hòa thượng trụ trì chùa Sắc tứ Cảnh
Phước ở Bangkok, Thái Lan, là đệ tử út của thiền sư Hổ Phách
kể về cuộc đời của bổn sư mình. Sau đây là lời kể của Hòa
thượng trụ trì chùa Cảnh Phước :
“Thiền sư Hổ Phách rất thông thạo tiếng Việt, xuất gia với Hòa
thượng Bạch Ngọc tại chùa Khánh Thọ. Phái Annam Nikaya
tại Thái lan ngày xưa không có nhiều tăng sĩ nên sau khi vị Hòa
thượng trụ trì của một ngôi chùa nào đó viên tịch thì chùa
thỉnh chư tăng từ các chùa khác đến trụ trì. Cho nên khi Hòa
thượng trụ trì chùa Hội Khánh
viên tịch, bổn sư cử thiền sư đến đây làm trụ trì. Sau đó, các
Hòa thượng lại cử thiền sư đến trụ trì chùa Sắc tứ Khánh Vân
(nơi
đang thờ nhục thân của Hòa thượng Phổ Sái).Thời
gian này chiến tranh tại Việt nam đã bắt đầu và đang tiếp diễn,
ngài lại được Hòa thượng Giác Mẫn cử về trụ trì chùa Long Sơn
nằm dưới chân núi nhưng ngài không nhận chức vị trụ trì, chỉ xin
được ở trong chùa như một vị tăng sĩ bình thường và chuyên tâm
hành đạo. Tại chùa Long Sơn, hàng ngày ngài lấy việc tụng kinh,
bái sám và hành thiền làm thời khóa chính. Trong thời gian này
ngài cũng thường xuyên nhập thất để tọa thiền và niệm Phật,
không giao tiếp với bất cứ ai. Khi nào chùa có việc gì quan
trọng thì viết giấy gởi vào cho ngài. Tình hình chiến sự tại
Việt nam ngày càng phát triển và nhận thấy chùa Long Sơn không
phù hợp với việc tu học của mình nên cuối cùng ngài xin về
thất Khánh Thọ. Tại đây, ngài nhập thất, hàng ngày tụng kinh,
niệm Phật, tọa thiền, chỉ ăn mỗi ngày một bữa vào giờ ngọ, do
thị gỉa mang vào thất cúng ngài. Trong thời gian cư ngụ tại chùa
Long Sơn ngài thường xuyên nhập thất nhưng lại giúp về mặt phong
thủy cho rất nhiều chư tăng, Phật tử Việt cũng như Thái xây dựng
chùa hoặc nhà. Ngài chỉ ở trong thất, ghi trên giấy phương hướng
hợp với tuổi tác xây dựng v.v... Đây là điều hiếm có nên chư tăng
và Phật tử cho rằng ngài đã chứng qủa A la hán. Sau khi ngài
viên tịch một tuần, da thịt của ngài không đông cứng lại mà vẫn
mềm mại như người đang sống, trong tư thế ngồi chắp tay niệm
Phật. Do đó các đệ tử của ngài dùng dây cột vào bụng ngài để
giữ thăng bằng, giúp cho nhục thân ngài có thể ngồi bền vững,
sau đó đóng một quan tài hình trụ để quàn nhục thân của ngài
tại thất Khánh Thọ. Hai năm sau khi mở quan tài hình trụ ra để
nhập tháp thì thấy nhục thân của ngài vẫn còn nguyên vẹn trong
tư thế ngồi chắp tay niệm Phật. Phật tử xa gần đến đảnh lễ và
biết ngài đã đắc qủa nên thờ nhục thân của ngài tại tổ đường
thất Khánh Thọ cho tới ngày nay.”
Theo hai nguồn tư liệu trên, thiền sư Hổ Phách tuy sanh ở Thái lan
nhưng nói thông thạo tiếng Việt. Chỉ muốn chuyên tâm hành đạo nên
tuy được cử làm trụ trì nhiều ngôi chùa nhưng ngài đều từ chối,
cuối cùng chọn thất Khánh Thọ làm nơi hành đạo và viên tịch
tại đây. Nhục thân của ngài ngày nay được phủ một lớp vàng bên
ngoài
có lẽ do phần bụng bị hư hoại. Nhưng điều đặc biệt, tư thế ngồi
của ngài hoàn toàn khác thế ngồi của các nhục thân mà chúng ta
biết được. Nhục thân của các vị cao tăng chúng ta biết được từ
trước đến nay ngồi theo tư thế thiền định kết già hoặc bán gìa.
Còn thế ngồi của thiền sư Hổ Phách là niệm Phật chắp tay. Như
vậy, ngài viên tịch trong khi đang niệm Phật. Nói cách khác, ngài
vãng sanh trong khi đang niệm Phật.
http://www.buddhismtoday.com/viet/pgtg/nhucthan_htHoPhach.htm