Thượng toạ Satyapal, cựu trưởng
bộ môn Phật học, Đại học Delhi, và là tổng thư ký của Hội Truyền
Giáo Tam Bảo (Buddha Triratna Mission) gọi sự kiện này là "sự điên
rồ của các phần tử Hồi giáo cực đoan" và thấy rõ toàn bộ vấn
đề trong bối cảnh chính trị. Thượng toạ nhấn mạnh: "Đây là
hành động hoàn toàn chính trị và không phải cách thức văn hoá. Vài nhà
lãnh tụ Hồi giáo do điên rồ nên suy nghĩ rằng bằng cách phá huỷ các tượng
Phật cổ, họ sẽ tiêu diệt được đạo Phật. Họ hoàn toàn sai lầm."
Đại đức T. K. Lochan, thành viên của
Ủy Ban Dân Tộc Thiểu Số của Ấn Độ sống tại New Delhi cho rằng hành
động này là "vô cùng bất hạnh" và tiếc nuối rằng: "đây
không chỉ là điều đau buồn của người Phật tử; di sản hơn 2000 năm của
nền văn hoá thế giới sẽ mất vĩnh viễn. Trong tình huống này, người
Phật tử khó có thể làm được điều gì [để ngăn cản họ]. Người Phật
tử chúng tôi hẳn không phản kháng lại một cách bạo động. Cả thế giới
đang và sẽ còn phản ứng. Nếu họ không lắng nghe tiếng nói của lý
trí và lương tâm thì thật là bất hạnh."
Sư cô Liễu Pháp, nghiên cứu sinh của
bộ môn Phật học, đại học Delhi, không thể hiểu được giới chức Hồi
giáo sẽ đạt được cái gì từ hành động huỷ diệt các tượng Phật,
đã phát biểu như sau: "tôi cho rằng có thể họ là những người
"bất bình thường" hoặc đã không còn kiềm chế được tâm trí.
Những hạng người như vậy không hiểu được và không cảm thông với
các phương diện hài hoà của sự đồng tồn tại giữa các tôn
giáo."
Tiến sĩ Bhaswati Sinha, giảng viên
lâu năm của bộ môn Tôn giáo học, đại học Panjabi ở Patiala, nhấn mạnh
đến các khác biệt về nguyên lý tôn giáo trong đạo Hồi và các tôn
giáo khác, phát biểu rằng: "Người Hồi giáo có thể chống lại tín
ngưỡng hình tượng nhưng điều này sẽ được xem là tín điều để đặt
để các nguyên lý Hồi giáo vào thế giới ngày nay, nơi mà các tôn giáo cần
phải tồn tại trong hài hoà. Các phần tử Hồi giáo cực đoan này có thể
nghĩ rằng họ làm việc đúng đắn nhưng riêng bản thân tôi cho rằng các
tôn giáo đều dạy chúng ta nên tôn trọng các cảm xúc tôn giáo của người
khác."
Tiến sĩ M.L. Sharma, phó giáo sư, bộ
môn Gandhi Học, đại học Panjab, ở Chandigarh vô cùng sửng sốt trước hành
động cực đoan không khoan nhượng này, đã nhấn mạnh: "không nên
quan sát hành động này một cách biệt lập; ngày mai, nó có thể xảy ra với
các tôn giáo khác, nếu như mọi người đều giữ "im lặng." Sự
không khoan nhượng tôn giáo là điều vô cùng bất hạnh. Di sản văn hoá
Phật giáo không thuộc vào một đất nước hay vài quốc gia nào, mà là di
sản của toàn thể nhân loại. Cần phải khơi động quan điểm thế giới
chống lại chủ nghĩa cực đoan tôn giáo để tránh các thảm hoạ tương tự
xảy ra trong tương lai. Nếu chủ nghĩa cực đoan tôn giáo được tự do phát
triển, nó sẽ dẫn đến một đích điểm không có chỗ dừng hay lui
thoái. Đã đến lúc chúng ta cần phải kiểm tra và kiềm chế."
Anh Jitender Kaushik, nhà báo của tờ
nhật báo toàn quốc Ấn Độ, Bản Tin Ấn Độ, (The Times of India)
cho rằng toàn bộ sự kiện trên là hành động của "nhóm quá
khích" trong số các lãnh tụ Hồi giáo ở Afghanistan: "Đó là hành
động bẩn thỉu và điên rồ; một khi nó bắt đầu sẽ không bao giờ có
kết thúc. Nhưng diễn tiến này thật là nhầm lẫn nếu chúng ta quan sát sự
kiện chính quyền Taliban đã và đang nỗ lực lẫn tránh báo chí và sự
chú ý của công luận từ 2 năm qua; và bây giờ chính quyền này lại hành
động [phá huỷ các tượng Phật] để gây chú ý quốc tế. Rất có cơ hội
nước Mỹ sẽ dội bom Afghanistan như đã dội bom Iraq."
Giáo sư Lokesh Chandra tỏ ra bất mãn
Ấn Độ trong cách giải quyết toàn bộ vấn đề. "Ấn Độ đã hành
xử quá nhu nhược, mặc cho các nước Phật giáo khẩn cầu mình có những
quyết định [kịp thời]. Ấn Độ một lần nữa đã biểu lộ đặc tính
yếu mềm của mình và trở thành "khán giả thầm lặng." Đất nước
của chúng tôi như là một "cây cà-rem mềm nhũng đang tan chảy trên cơn
nóng bức Ấn Độ." Ông cũng đã nhìn sự kiện trong phạm vi rộng hơn
khi cho rằng đây là dấu chỉ của các sự kiện tồi tệ nhất diễn ra nhằm
chống lại văn hoá Ấn Độ: "Đây chỉ mới là bắt đầu. Đó là sự
tấn công chống lại Phật giáo và văn hoá Ấn Độ. Dụng ý của họ là
nhằm tiêu diệt bất cứ cái gì thuộc nền văn hoá Ấn Độ. Thật ra đó
chỉ là sự tấn công man rợ chống lại xã hội văn minh mà thôi."
Phần lớn mọi người trở nên bất
mãn trước chiều hướng tiêu diệt văn hoá này và cảm thấy vô vọng khi
chính quyền quân phiệt Taliban không sẵn lòng lắng nghe tiếng nói của lý
trí, lương tâm và thờ ơ trước ý kiến và áp lực của thế giới. Tiến
sĩ Sharma nói: "sáng nay khi đọc bản tin các tượng Phật bị huỷ diệt,
tôi cảm thấy buồn, thương tổn và vô vọng. Nhưng tôi sẽ cố gắng làm
hết mình – tôi sẽ trình bày với bất kỳ ai tôi có dịp gặp rằng đây
là hành động sai lầm và cần phải lên án."
Giáo sư Chandra thốt lên rằng:
"Tổ chức Văn Hoá, Khoa Học và Giáo Dục của Liên Hiệp Quốc (UNESCO)
đã chẳng làm gì cả. Họ chỉ quan tâm đến các tấm ngân phiếu lương béo
bở mà thôi. Trong khả năng của một cá nhân, tôi không cảm thấy vô vọng,
đất nước của tôi mới là vô vọng – lẽ ra Ấn Độ phải làm một
điều gì đó [để chống lại hành động tiêu diệt văn hoá này]."
Trong khi đó, Thượng toạ Thích
Minh Đức, giảng viên trong một trường College ở Mỹ phát biểu: "tôi
thật sự đau lòng khi biết việc này. Tôi sẽ loan báo cho các cộng đồng
Phật giáo trên khắp thế giới như Việt Nam, Nhật Bản, Trung Quốc, Triều
Tiên v.v... khơi dậy sự ủng hộ quốc tế để chống lại hành động tiêu
diệt văn hoá này. Tôi sẽ cố gắng hết mình."
Đại đức Thích Nhật Từ nghiên cứu
sinh ở Ấn Độ nhìn thấy được dòng tiếp nối lịch sử trong toàn bộ
sự kiện—lượn chảy từ thời trung cổ cho đến hiện tại: "đây
không phải là lần đầu tiên các giới lãnh đạo Hồi giáo cực đoan đã
cố gắng phá huỷ nền văn hoá Phật giáo. Họ đã từng làm điều này
trong quá khứ. Lịch sử là nhân chứng khi những kẻ vua chúa Hồi giáo
xâm chiếm và cai trị Ấn Độ, họ đã phá huỷ tất cả các thánh tích
Phật giáo."
Về động cơ nằm sau cuộc chiến
"đột biến" nhằm tiêu diệt văn hoá Phật giáo của chính quyền
quân phiệt Taliban, đại đức Thích Nhật Từ phản ánh rằng: "người
ta không nên làm rạng rỡ tôn giáo mình bằng cách phá huỷ tôn giáo người
khác. Về mặt chính trị, tôi không cho rằng chính quyền quân phiệt
Taliban sẽ gặt hái được sự chấp nhận của thế giới về sự hiện hữu
của nó, nếu nó vận dụng phương tiện tiêu diệt văn hoá Phật giáo như
một con cờ."