01.
Nụ cười cho nhau 601
02. Tặng một cành
hoa 602
03. Thanh âm ẩn hiện bóng
hình 603
04. Gõ cửa vô
thinh 604
05. Quy ẩn thế thôi
! 605
06. Điếu văn TT Chơn
Kiến 606
07. Gõ cửa giọt
không 608
08. Thương về Miền
Trung 609
09. Cảm niệm HT Mãn Giác 610
10. Xin tiễn Thầy
đi 612
Nụ cười cho nhau
Tháng 9-2006
Tôi
bước đi từng bước phiêu du
Vén
chân mây rẽ lối mịt mù
Nghe
phong trần xác xơ gió núi
Cuối
chân trời mở cửa thiên thu
Tôi
bước đi từng bước lang thang
Nhặt
hoang mơ đem rải lên ngàn
Nghe
rong rêu cựa mình ngơ ngác
Khói
tro tàn vờn vợn lan man
Tôi
bước đi nhạc trổi du dương
Hát
vi vu trên mọi nẻo đường
Xóa
tan đi điêu tàn thương tích
Người
với người nói tiếng tình thương
Tôi
bước đi lướt sóng trùng khơi
Sóng
đẩy xô bèo bọt rã rời
Kiếp
phù sinh biển trần than thở
Người
thương người cho bớt lệ rơi
Nhân
thế khổ đau nhiều
Đừng
xéo dày chi nữa
Hãy
bắt nhịp cầu kiều
Trao
thân thiện tin yêu
Nhân
thế cần tình người
Đừng
hơn thua tranh chấp
Hãy
cho nhau nụ cười
Và
những đóa hoa tươi.
Tặng một cành hoa
Tháng 9-2006
Nắng
lên cho ấm cuộc đời
Buồn
đau thả nhẹ buông lơi
Gió
reo lung linh khe lá
Ca
vang tiếng hát thành lời
Trao
nhau thân thiện nụ cười
Truyền đi lan tỏa nơi nơi
Không
đâu sầu bi ai oán
Tin
yêu chan chứa tình người
Sống
sao cho đẹp tâm hồn
Đồng
vàng thơm lúa trổ bông
Khổ
người khổ mình chi thế
Có
nghe giá buốt mùa đông
Cùng
nhau cất bước lên đường
Cho
nhau cuộc sống thanh lương
Khơi
động tình thương mở cửa
Mở
lòng từ ái thơm hương
Đan
tay tặng một cành hoa
Thiên
thư kết ngọc xây tòa
Phương đài ngàn sao lấp lánh
Khắp
cùng hoàn vũ hoan ca.
Thanh âm ẩn hiện bóng hình
* Tháng 6 - 06 *
Nụ Mai chúm chím nhoẻn lời
Xuân
sang sẵn Hậu ở đời nào phai
Hương Mai thơm ngát phương đài
Dấu
tình lương Hậu hoa cài mến trâm
Nét Mai nhất điểm hồng tâm
Thiên
kim vạn Hậu trăng ngàn dặm soi
Vóc Mai óng ánh lưng đồi
Lung
linh phúc Hậu sông ngòi biển đông
Nắng Mai
phớt nhẹ non bồng
Vút
cao đỉnh Hậu chuông đồng ngân xa
Gió Mai nhè nhẹ thoáng qua
Hình
vương ảnh Hậu khép hoa mỉm cười
Một Mai nhân Hậu ai người
Chín
còn khó sánh, vẹn mười dễ sao
Một mai, Mai Hậu, thanh tao
Một
mai, Mai Hậu, trúc đào trổ bông.
Gõ cửa vô thinh !
Tháng 9-2006
Phù sinh cát bụi mây hồng
Rong
rêu đem vẽ tang bồng mà chi
Đan tâm trang trải tư nghì
Đan
tay vá đắp có chi cũng đành
Kìa xem dấu ngọc tinh anh
Đem
hong mây trắng trời xanh chơi cùng
Cong tròn ngửa úp nắp vung
Mở ra
chấn động điệp trùng hư vô
Kình ngư bó chặt ao hồ
Lòng
tong phe phảy bốn bề biển khơi
Cho hay con tạo lạ đời
Bày
trò đày ải con người nhân gian
Lửa nung cho biết đá vàng
Trần
ai cho biết tóc tang bụi hồng
Biển sâu sao cạn tấm lòng
Núi
cao sao chắn mênh mang tâm hồn
Vút nhìn quá mấy càn khôn
Muôn
ngàn tinh tú chờn vờn phía sau
Vút nhìn quá mấy tinh cầu
Thiên
la vạn tượng gối đầu giọt sương
Sá chi một chút đoạn
trường
Biển
dâu sóng vỗ tang thương gập ghình
Ơ hờ gõ cửa vô thinh
Nhìn
cho thẩm thấu, giật mình, ố ô !!!
Quy ẩn, thế thôi !
Viết để thương một vị Thầy,
mỗi lần gặp nhau thường nói
“mình có bạn rồi” dù chỉ
trong một thời gian rất ngắn.
Khi Thầy và tôi cách biệt,
thỉnh thoảng còn gọi điện
thoại thăm nhau.
Hôm nay Thầy đã đi rồi
Sắc
không hai nẻo xa xôi muôn ngàn
Ai đem lay ánh trăng vàng
Để
cho bóng nguyệt nhẹ nhàng lung linh
Vô thường khép mở tử sinh
Rong
chơi phù thế bóng hình bụi bay
Bảo rằng, bản thể xưa nay
Chơn
như hằng viễn tỏ bày mà chi
Bảo rằng, diệu lý huyền vi
Sao
còn nhân ảnh đường đi lối về
Đôi bờ sóng vỗ giác mê
Mười
phương còn hỏi tứ bề, lạ chưa
Vẽ chơi giọt nắng đỡ mưa
Bay
bay sương gió đong đưa đầu cành
Nếu không, vũ trụ vắng
tanh
Hư vô
trống rỗng treo mành nguyên sơ
Thầy đi, tinh tú lững lờ
Tôi
còn, dấu nét tình cờ khứ lai
Thầy đi, lối cỏ hoa cài
Tôi
còn, gợi nhớ, đếm vài lá rơi
Duyên còn, có mặt trong
đời
Duyên
không, quy ẩn cuộc đời, thế thôi
Hôm nay, thế núi lưng đồi
Ngày
mai vắng bóng, biển khơi vô cùng.
Ngày
05-9-2006
Điếu
Văn TT Chơn Kiến
Kính dâng Giác linh cố
Thượng Tọa Thích Chơn Kiến,
Húy thượng Trừng hạ Lộc,
hiệu Ấn Minh.
Kính bạch Giác linh cố Thượng
Tọa
Trước Phật đài, chân thành xin
bộc bạch đôi câu
Nhớ xưa mới năm nào
Một chim hạc hạ cánh lưng trời
Mang tên Đình Thung (Trung)
xuống vùng biển, giỡn sóng trùng khơi
Tại Điền Đông, Diên Điền, Diên
Khánh, Khánh Hòa, Việt Nam, làm quán trọ
Cõi trần gian giả tạm, nhưng
đến có chỗ
Cõi chơn chơn hằng viễn, vốn
sẵn là nhà
Ly thế, ly phiền, ly tam, từ ái,
xuất gia
Mười tuổi đồng ấu bé thơ, pháp
danh Trừng Lộc
Học đạo, tu hành với Bổn sư
Minh Quang, Vạn Đức
Chuông mõ, kệ kinh với đệ huynh
theo khắc, theo thì
Tại Giới đàn chùa Hòa Quang,
xin thọ Sa di
Tại Giới đàn Hải Đức
Do Ngài đệ nhất Tăng Thống đàn
đầu, xin thọ lại
Cũng Hải Đức, Nha Trang
Dưới, biển Đông, sóng trùng
dương rì rào êm ái
Trên, Trường Sơn, gió núi rừng
thanh thoát trời mây
Do Ngài Phúc Hộ làm Đàn Đầu,
phước đức cao dày
Xin lãnh thọ tam y Tỳ kheo Bồ
Tát giới
Để thấm nhuận nghĩa lý huyền
vi, Tứ Thánh là con đường phải tới
Thượng Tọa xin cầu pháp với
Ngài Hưng Từ, Pháp Hội, Bình Tuy
Khả đắc, khả đắc, bất khả tư
nghì
Hòa thượng Tôn Sư ban cho hiệu
Ấn Minh, đắc pháp
Kệ, Kệ minh sư, cúi đầu quy nạp
Bổn, bổn minh tâm, hàm tiếu vô
thanh
“Đình Trung Ngô Thế tánh
Trừng Lộc pháp danh cao
Chơn Kiến bình tâm địa
Ấn Minh tức đạo giao”
Thế học, văn võ, nhu cương, mâu
thuẫn, sĩ phu, tú tài Võ Tánh
Đạo học, tam thừa, giới đức,
trụ trì, giáo dưỡng đệ tử, tông môn
Vạn Đức châu viên, Thiên Phú
vẹn toàn
Khói lửa hai chiều, loang lổ
lam nham
Huệ Minh trụ trì viên tịch, vốn
tiêu sơ, lại thêm vẻ suy tàn
Không đành lòng nên đan tâm hứa
khả, chấn tích trùng quang
Từ 1972 đến 1991,
tâm, lực, cưu mang ròng rã suốt
19 năm trường
Chùa Thiên Phú, tại Phú Vinh,
Vĩnh Thạnh, Nha Trang
Thật hoành tráng, trang nghiêm,
tăng nét huy hoàng cho Phạm Vũ
Tôn tượng Bổn Sư, hai thước
rưỡi liên tòa, đẹp thạch trụ
Văn Thù, Phổ Hiền, tả hữu thật
trang nhã, nét phù điêu
Trước điện, hai Ngài Hộ Pháp,
Tiêu Diện, thêm vẻ nguyên siêu
Hậu điện, lại Đạt Ma Tổ Sư Bồ
Đề, ẩn tàng pháp ấn
Nhằm xiển dương và làm sao cho
đệ tử hai hàng tinh tấn
Thành lập đạo tràng nghiêm trì
Diệu Pháp Liên Hoa
Soạn Nghi Thức Tụng Niệm như đá
vàng chắt lọc tinh ba
Thường xuyên, hơn 500 đồ chúng
chan hòa trì chuyên tu học
Lại lập Tuệ Tĩnh Đường,
khám, chẩn, phát thuốc thang
cho dân nghèo miễn phí
Còn mầm non và tương lai Đạo
Pháp
Lập GĐPT Thiên Phú, giữ mối đạo
ngay từ căn kỷ
Phát tâm pháp khí, đúc đại hồng
chung
Chốn sơn lam, thủy mạc trầm
hùng vang pháp cổ
Năm 2000, vì tấm lòng hoằng
khai tế độ
Tại Phước Đồng, dựng tu viện
Phước Sơn
Phật Giáo tỉnh nhà, cần một bậc
nghiêm từ, uy đức, sắt son
Từ 2001 đến 2006, dù bịnh tình,
Vẫn không từ nan, đảm thừa Ủy
viên Tăng Sự
Vì thiền môn, pháp lữ. Vì sách
tấn hậu lai
Cũng đã bao lần đăng đàn trang
nghiêm Tôn Chứng
Không từ tích chấn. Không quản
bịnh tình
Năm 2003, Quảng Đức Úc Châu tổ
chức Khánh Thành
Đã mượn chim bằng phiêu cánh
gió
Vừa nhìn đệ tử hành hoạt, cho
thỏa tình giáo hóa
Vừa đi thăm từng tiểu bang, cho
thấu
Phật Giáo Việt Nam “đem chuông
vang rộng xứ người”
Và để cho thỏa một đời
Lại đằng vân về thăm xứ Phật
Kia, bao dấu xưa của một thời,
đã mất
Nọ, bao Thánh Tích của một thuở,
còn đây
Nhân loại năm châu còn náo nức,
trầm tư, cảm kích tỏ bày
Nói chi đến nỗi niềm của hai
hàng đệ tử
Cảm cảnh rồi thôi, trở về trụ
xứ
Khách giã hồi qui, là chính của
mình
Dù con bịnh hoành hành, nhưng
còn một số việc phải xong
Nào Đoàn Quán, nào Cổng Tam
Quan, nào con đường thôn làng
Đâu đó vừa mới vẹn toàn
Hơn giữa năm 2006 - Bính Tuất
Trăng vội gát đầu non
Bóng chiều vội phủ hoàng hôn
Ngài di giáo, phó chúc tận
tường
Và đã an nhiên, thuận thế vô
thường
Bản thể hoàn nguyên tri diện
mục
Ô hô ! Biết thế, nhưng đệ tử,
môn đồ, hiếu quyến, làm sao không khóc !
A ha ! Biết thế, nhưng pháp lữ,
đệ huynh, thân sơ, làm sao không đau !
Ô hô ! Phật Pháp Thân thường
trụ nhiệm mầu
A ha ! Giữa Thánh phàm, làm sao
không khác
Kính bạch cố Thượng Tọa Giác
linh
Giữa tử sinh, tình nghĩa một
kiếp luân hồi, nghe sao man mác
Giữa sắc không, nhân duyên một
độ thế trần, nghe sao là ngà
Dù sao, 49 năm nhập đạo, hương
thơm bay ngào ngạc
Dù sao, 37 năm Tăng Lạp, đức độ
tỏa gần xa
Dù sao, 59 năm thọ thế, giã
huyễn trả ta bà
Nhưng bản hoài của Chư Phật
Hạnh nguyện độ sanh của Chư Bồ
Tát
Tâm nguyện thế thừa của hàng
xuất gia
Tam đồ, bát nạn, thập phương
pháp giới, vẫn tiếp tục vào ra
Thôi, nay Ngài đã. Quy bổn
Thường, Lạc. Hoàn nguyên Ngã, Tịnh
Trước kim quan, xin thắp ba nén
hương, chân thành bái thỉnh
Trước chân dung, xin chắp tay
khấn nguyện, cảm niệm, nhớ ghi
Pháp thân, bất khả tư nghì.
Ta bà, cỡi hạc, có chi
Nam Mô từ Lâm Tế chánh tông, tứ
thập nhị thế, Thiên Phú Tự Trụ Trì,
Húy thượng Trừng hạ Lộc, tự
Chơn Kiến,
hiệu Ấn Minh thượng tọa Giác
linh, Minh chứng.
Gõ cửa
giọt không
Tháng 9 - 2006
Ngậm
đắng nuốt cay, bào sỏi đá
Cam
tâm cam dạ, gọt chông gai
Có chi mà đức mà tài
Không
trơ cát bụi, cũng dài tang thương
Có lòng, càng vướng càng
vương
Không
lòng, càng nhún càng nhường đãi bôi
Kìa trông, núi gác lưng đồi
Kìa
trông, nước chảy sông ngòi biển đông
Kìa trông, mây vắt từng
không
Kìa
trông, gió chướng thổi dòng trần gian
Khổ đau, mới quí bình an
Đắng
cay, mới quí lạc bang phương trời
Mịt mù sóng vỗ trùng khơi
Xác
xơ cát bụi, ê đời thế nhân
Trăng treo vàng vọt xa
ngần
Sao
thưa nhấp nháy lựa lần đêm khuya
Giọt không gõ cửa chia lìa
Cuối
đồi điểm dốc, ô kìa ai hay
Tàn khô gốc cội trắng tay
Rong
rêu phủ lối, gió lay bụi ngàn
Cũng rồi một kiếp trần
gian
Cũng
xong một kiếp bẽ bàng phù sinh
Sao không tỉnh mộng giật
mình
Sống
sao cho phải, biết mình biết ta
Lợi danh như thể phù sa
Cửa
quyền như thể sương pha đầu cành
Nào em, nào chị, nào anh
Cùng
trao thân thiện an lành cho nhau
Bọt bèo bãi biển nương dâu
!
Phêu phêu bạc trắng mái
đầu !
Thương Về Miền Trung
Thảm trạng cơn bão số 6 -
XANGSANE - tàn phá 11 tỉnh Miền Trung
Cảm tác cấp thời lúc 5 giờ
sáng 02-10-2006,
sau một ngày theo dõi, liên
lạc, để kêu gọi cứu trợ.
Quê
hương Miền Trung ơi
Bão
lụt tơi bời
Nhà
tan, cửa nát, cây đổ, nước trôi
Bị
chết, bị thương, khóc đứng, than ngồi
Khi
hạn hán : cằn khô, nức nẻ, lõm lồi
Khi
bão lụt : trào tuôn, ngửa nghiêng, cuốn xoáy
Trời
đất hỡi, bạo tàn chi thế ấy
Dân
mình ơi, khốn khổ chi thế ni
Lệ
tràn, ngập mấy bờ mi
Nước
tràn, ngập mấy đường đi nẻo về
Tang
thương, cho nát nhiêu khê
Khổ
đau, cho nát não nề đắng cay
Trắng
tay, trắng cả hai tay
Khốn
cùng, khốn cả đọa đày trần lao
Nước
cứ thế, dâng cao
Mưa
cứ thế, tuôn trào
Gió
cứ thế, cuống cuồng thác loạn
Cơn
bão lụt, 1999, vẫn còn khiếp đảm
Bảy
năm sau, 2006, tái diễn kinh hoàng
Một
tỉnh, hai tỉnh, chưa kịp thảng thốt, mất - còn
Hơn
10 tỉnh, chưa đầy một ngày, hoảng hốt
Đâu
đâu, cũng chết chóc, bị thương, bi đát
Đâu
đâu, cũng sụp đổ, sạt lở, nổi trôi
Lòng
sông, hết chỗ, lên ngôi
Đường
đi, hết chỗ, tịt ngòi
Trên
kia, nước đổ núi đồi
Dưới
này, trào tuôn ra biển
Tâm
can, tím lòng, đay nghiến
Tâm
tình, tím ngắt, tái da
Còn
chi, mà nói la đà
Còn
chi, mà nói mặn mà thùy dương
Còn
chi, mà nói giá gương
Còn
chăng, đoài đoạn, thảm thương ngút ngàn
Bão !
bão đổ bộ tơi bời Đà Nẵng Quảng Nam
Bão !
bão ập phủ tan nát Thừa Thiên xứ Huế
Bão !
băng ra Quảng Trị, Quảng Bình, Hà Tĩnh, Thanh - Nghệ
Bão !
ngược vào Quảng Ngãi, Bình Định,
cao
nguyên Kon Tum, Gia Lai
Miền
Trung ơi, nghiêng ngửa thiên tai
Dân
mình ơi, khốn khổ dài dài
Xót
lòng biết ngỏ cùng ai
Xót
cơm xót áo, miệt mài lầm than
Xót
xa, đỡ chút lòng vàng
Cam
tâm, đỡ chút vô vàn đắng cay
Khi
no khi đói, dang tay
Lá
lành lá rách, tỏ bày cùng nhau
Miền
Trung, cát trắng lên màu
Miền
Trung, sỏi đá dãi dầu quê tôi
Miền
Trung, núi đổ lưng đồi
Miền
Trung, biển động, thôi rồi Miền Trung
Miền
Trung ơi hỡi Miền Trung !!!
Cảm Niệm Ân Đức và Hành Trạng
của Hòa Thượng Thích Mãn Giác
Viên tịch lúc 8 giờ 30 sáng ngày 22-8-Bính Tuất
tại
Cali - Hoa Kỳ. 58 Tăng Lạp. 78 thế tuế.
Tháng 8 Bính Tuất, mây trời vần
vũ, đã cuốn hút một vì sao
Ngày hai mươi hai, vầng dương
biến hiện, che khuất một vì tinh đẩu
Phiêu du ba cõi, rung bản Huyền
Không, độc tấu
Phiêu lãng sáu đường, gảy khúc
Mãn Giác, độc hành
Bảy mươi tám năm diêm phù, trổi
nét ngọc tinh anh
Năm mươi tám năm Pháp Lạp, reo
Nguyên Cao bất hoại
Biển đục trần gian, tâm bồ đề
bất thối
Sanh tử sự đại, hạnh Bồ Tát,
khứ lai
Chung thỉ hữu vô, liễu triệt,
tất kỳ tài
Pháp thân như thị, thường chơn,
tất kỳ ngộ
Giữa Thánh - Phàm, nói thì dễ
nhưng đồng không phải dễ
Giữa Giác - Mê, hiểu thì dễ
nhưng chứng khó vô vàn
Nên những bậc trượng phu vào ra
đại lộ thênh thang
Thắp Đuốc Tuệ nhiệm mầu rạng
soi đêm dài tăm tối
Ngài như đại bàng, vỗ cánh tầm
không, qua khỏi
Nhưng để lại khung trời bao dấu
nét nhớ thương
Ngài đã thong dong trên muôn
hướng ngàn phương
Nhưng để lại đó đây bao chân
tình trìu mến
Từ Thiên Minh trụ trì, đến đại
diện Cao Nguyên Trung Phần, một bến
Từ Thanh Niên, Văn Hóa, đến Vạn
Hạnh Phó Viện Trưởng điều hành, một phương
Bao nhiêu lần tổ chức Đại Lễ
Phật Đản
Thành phố Sài Gòn rợp bóng cờ
bay ngũ sắc, rạng rỡ phi thường
Phó Chủ Tịch Giáo Hội Tăng Già
Thế Giới, uy nghiêm đường đường
Thành viên Hội Đồng Trưởng Lão
Viện Tăng Thống, tỏa chiếu kim cương
Hội Chủ Tổng Hội Phật Giáo tại
Hoa Kỳ, son sắt kiên cường
Hơn hai mươi tác phẩm trước tác,
dịch thuật, góp phần văn hóa Đạo, giá gương
Hàng mấy trăm thi phẩm, thi ca
Việt trải chiếu mời đạo pháp, quê hương, tình tự
Bao tầng lớp sinh viên học
sinh, mến áo sân trường, lưu giữ
Bao tầng lớp thanh niên, Phật
tử, nhuận ân giáo dưỡng, khắc ghi
Thời Pháp Nạn dấn thân, vượt
thoát, kinh qua cao đẹp tuyệt kỳ
Thời Quốc Nạn Bảy Lăm, cả nước
lặng chìm phù tang trôi nổi
Thời
thế thế thời, cuồng phong bão thổi
Kiếp
lưu vong, không nói tiếng từ ly
Mảnh
hồn đau, ai cơ cảm tư nghì
Mang
tâm lực, vẽ hồn thiêng Tổ Quốc
“Mái
Chùa che chở hồn Dân Tộc
Nếp
sống muôn đời của Tổ Tông”
Quốc
hồn, Quốc túy, Quốc phong
Quê
hương, Đạo Pháp theo dòng thời gian
Việt
Nam văn hiến năm ngàn
Việt
Nam - Phật Giáo hai ngàn đan thanh
Hài
hòa nước sữa trong lành
Tương
dung một mối, tương sanh một dòng
Chống
ngoại thuộc, độc quyền, bất nghĩa
Chống
ngoại bang, vong bản, phi nhân
Có mà
phi, thì có vẫn hoàn không
Không
mà hữu, ngàn đời không mất một
Đạo
Pháp - Dân Tộc đã muôn đời bất diệt
Phật
Giáo - Quê Hương sẽ muôn thuở trường tồn
Cát
đá, thau chì, dù lẫn lộn ngà ngọc, vàng son
Trang
sử Việt vẫn lọc nung chiếu diệu
Ngài
tạm ẩn thân, mỉm nụ hoa hàm tiếu
Pháp
lữ còn đây, kết những đóa vô ưu
Cho
Việt Nam - Phật Giáo mãi kế thế truyền lưu
Cho
Phật Giáo - Việt Nam trải dài non nước Việt
Hôm
nay, quốc nội hải ngoại, phương gần phương xa
Tăng
Ni tiễn Ngài bên bờ sóng biếc
Tín
đồ tiễn Ngài bến nước xanh xanh
Nẻo
Tây quy đã đáo lộ an lành
Hạnh
độ sanh làm sao không thôi thúc
Hai
câu đó, bản hùng ca hành khúc
Hai
câu đó, bản tình tự dung thông
“Mái
Chùa che chở Hồn Dân Tộc
Nếp
sống muôn đời của Tổ Tông”
Dù
cho vạn hữu Huyền Không
Châu
viên Mãn Giác sắc không diệu kỳ
Đi,
mà không có ra đi
Đến,
mà không đến, vô nghì, phải không
Khi
đi, núi núi sông sông
Khi
về, núi núi sông sông khác gì
Đạo
mầu nhiệm thể huyền vi !!!
**************
Xin tiễn Thầy đi !
(Ngày
18-10-2006)
Xin
tiễn Thầy đi, thượng phẩm hoa khai
Bảo
sở hoàn nguyên, tỏa chiếu liên đài
Thương chốn diêm phù, trầm luân thống khổ
Cỡi
xe Tam Thừa, pháp giới khứ lai
Xin
tiễn Thầy đi, trực vãng Tây Phương
Quê
cũ ngàn xưa, hằng viễn chơn thường
Ngó
xuống trần gian, chúng sanh mòn mỏi
Xuất
Thánh lâm phàm, ban đức tình thương
Xin
tiễn Thầy đi, ngân hà xao xuyến
Chuông mõ trầm hùng, vang vọng cầu kinh
Tăng
- tín hai hàng, đôi bờ mắt xót
Thương tiếc người đi, về cõi vô thinh
Xin
tiễn Thầy đi, ngàn sao lấp lánh
Nguyện Đấng Cha Lành, phóng độ Từ Quang
Nghi
ngút trầm hương, mờ mờ quyện khói
Ngọn
gió heo may, lay động mênh mang
Thân
tứ đại vô thường
Cuộc
đời là trọ quán
Nhưng
ngõ rẽ hai đường
Ai
không nặng vương vương
Cùng
đang bước đăng trình
Trên
sáu đường sinh tử
Nay
Thầy đi một mình
Xin
cung tiễn Giác Linh
Nay
Thầy đi một mình
Xin
cung tiễn Giác Linh.
********
|