Trang tiếng Anh

    Đạo Phật Ngày Nay

Trang tiếng Việt

   

...... ... ..  . ..  .  .
Tuyển Tập 10 bài - Thơ Mặc Giang - 67

(Từ bài số 661 đến số 670)


(Ghi chú : từ 641 đến 700 là toàn bộ

Tỉnh, Thành nước Việt Nam)

 

Hà Nam quê tôi                         661

Nhớ về Hà Nội                          662

Hà Tây quê tôi                          663

Hà Tĩnh quê tôi                        664

Hải Dương quê tôi                     665

Hải Phòng quê tôi                     666

Hòa Bình quê tôi                      667

Hưng Yên quê tôi                      668

Khánh Hòa quê tôi                    669

Kiên Giang quê tôi                    670

 

Hà Nam, quê tôi

(TX Phủ Lý)

Tháng 3 – 2007

 

Ai về thăm đất Hà Nam

Sông Hồng, Sông Đáy, Châu Giang nối bờ

Đi qua Phủ Lý nên thơ

Viếng làng Ninh Thái, thờ Lê Đại Hành

Ung Liêm, thờ Đinh Tiên Hoàng

Hai làng quyện khói Đinh – Lê thuở nào

Kiện Sơn, chân núi thì sao

Bồng Nga lấn thế, vua Trần dấu đây (1)

Viếng thăm Kim Bảng, chưa khuây

Chùa Bà Đanh, ở chốn nầy, hay sao (2)

Duy Tiên, nằm ở trên cao

Bình Lục, dưới thấp xạc xào gió bay

Lý Nhân, anh ở bên này

Thanh Liêm em đó, cỏ cây tươi màu

Bụi mờ xơ xác bờ lau

Hà Nam ta đó, biển dâu không sờn

Đá vàng thử mấy sắt son

Ta luôn thương nhớ, vẫn còn Hà Nam.

 

(1)               Vào năm 1384, nước ta bị Chế Bồng Nga sang đánh, Nhà Trần núng thế, phải đem châu báu giấu ở dưới chân núi Kiện Sơn này.

(2)               Thật ra là Chùa Bảo Sơn, huyện Kim Bảng. Chùa tọa lạc sâu trong vùng đồi núi và thung lũng bên bờ Sông Đáy. Trong chùa có thờ tượng một người đàn bà tên là Bà Đanh, có công gìn giữ ngôi chùa này. Xưa kia, vùng này có nhiều thú dữ, rất ít khách vãng lai, họa hoằn một năm đôi lần nhưng phải kéo nhau thật đông mới được. Còn bình thường thì chùa Bảo Sơn vắng ngắc. Nhưng người ta ít gọi vắng như chùa Bảo Sơn, mà thường gọi vắng như chùa Bà Đanh. Vô tình trở thành một câu tục ngữ thông dụng hơn các câu tục ngữ, tuy không biết có Chùa Bà Đanh không và ở đâu, chính thị có thật và ở đây rồi.

 

Nhớ về Hà Nội

Tháng 3 – 2007

 

Hà Nội, mến yêu ơi

Ngàn năm văn vật, trên nước non mình

Hà Nội, mến yêu ơi

Cái nôi dân tộc, kết vạn nẻo đường

Giòng giống Tiên Rồng, một cõi quê hương

Hà Nội mến yêu, ba sáu phố phường

Vang khắp đất trời, muôn vạn yêu thương

 

Mặt Hồ Gươm lung linh mây trời

Mặt Hồ Tây xanh biếc tuyệt vời

Hồ Trúc Bạch lượn màu thanh khiết

Hồ Đống Đa gương chiếu rạng soi

 

Ôi Văn Lang, tiếng nói hồn thiêng

Ôi Hùng Vương, quốc tổ Việt Nam

Ôi Thăng Long, kinh đô trời Nam

Ngàn xưa huy hoàng, ngàn sau rạng rỡ

 

Thanh Trì, lại nhớ Thanh Xuân

Đống Đa, lại nhớ Bà Trưng

Ba Đình, băng qua Cầu Giấy

Từ Liêm, bắt mạch Tây Hồ

 

Anh ở Gia Lâm, tôi bờ Hoàn Kiếm

Em đi Đông Anh, tôi về Sóc Sơn

“Dù cho nước chảy đá mòn”

Ngàn năm văn vật, vẫn còn thênh thang

 

Hà Nội ơi, dấu xưa còn đó

Hà Nội ơi, ba sáu phố phường

Thủ đô non nước của mình

Thủ đô tổ quốc Việt Nam.

Hà Nội ơi, Hà Nội ơi !!!

 

Hà Tây, quê tôi

(TX Hà Đông, TX Sơn Tây)

Tháng 3 – 2007

 

Nhớ tỉnh Hà Tây thật mến thương

Bức tranh trần thế quả không lường

Danh lam thắng cảnh trêu năm tháng

Nữ kiệt anh hùng rạng bốn phương

 

Ngô Quyền, Bố Cái, nhớ Ba Vì

Núi Tản, Sông Đà, tiếc Mỵ Nương

Mỹ Đức kỳ quan, thăm Hương Tích

Hát Giang trầm mặc nhớ Trưng Vương

 

Kìa, em chiếc áo lụa Hà Đông

Kìa, anh cốt cách ở Sơn Tây

Hoài Đức, Ứng Hòa, Phúc Thọ đó

Phú Xuyên, Chương Mỹ, Thường Tín đây

 

Hà Tây quê tôi,

Quốc Oai, Thanh Oai vờn sắc thể

Thạch Thất, Đan Phượng, lượn tứ thân

Không riêng áo lụa Hà Đông ấy

Mặc khách phong trần đãi thế nhân

 

Hà Tây anh đi

Hà Đông em đợi

Hà Tây đâu rồi

Áo lụa Hà Đông.

 

Hà Tĩnh, quê tôi

(TX Hà Tĩnh, TX Hồng Lĩnh)

Tháng 3 – 2007

 

Đi về Hà Tĩnh, nhớ gì không anh

Đi về Hà Tĩnh, nhớ gì không em

Cánh đồng muối trắng, da nắng hoen vàng

Tình sâu nghĩa nặng, biển nhớ mênh mang

 

Nhớ Thạch Hà, nhớ về Hà Tĩnh

Nhớ Nghi Xuân, nhớ dòng Sông Lam

Thương Hồng Lĩnh, thương qua Cam Lộc

Thương Đức Thọ, thương qua Hương Sơn

Hương Khê thương nhớ Vũ Quang

Cẩm Xuyên - Kẻ Gỗ, Kỳ Anh không sờn

Lại còn thương nhớ Hoành Sơn

“Hoành Sơn nhất đái”, keo sơn muôn đời

 

Qua Đèo Ngang, nhớ về Bà Huyện

Bà Huyện Thanh Quan, với Vịnh Đèo Ngang

“Dừng chân đứng lại trời non nước

Một mảnh tình riêng ta với ta”

 

Đi về Hà Tĩnh, còn nhớ không anh

Đi về Hã Tĩnh, còn nhớ không em

Đèo Ngang bên đó, Sông Lam bên nầy

Tình sâu nghĩa nặng nào khuây

Nhớ về Hã Tĩnh, đong đầy tình ta.

 

Hải Dương, quê tôi

(TP Hải Dương)

Tháng 3 – 2007

Quê tôi ở tỉnh Hải Dương

Có nhiều sông rạch, ruộng vườn tốt tươi

Lúa vàng, reo nắng mỉm cười

Đồn điền, đón gió mở lời hoan ca

Trồng chè, bông vải, cà phê

Ngô, khoai, đậu, sắn, và dâu nuôi tằm

Bình Giang liền với Cẩm Giàng

Kế bên Thanh Miện, Ninh Giang, Tứ Kỳ

Thanh Hà, Gia Lộc ta đi

Kim Thành, Nam Sách thầm thì bên sông

Bước qua để nhớ Kinh Môn

Ghé thăm Kiếp Bạc, gợn hồn Chí Linh

Đền thờ Hưng Đạo thánh minh

Ba phen đại thắng Nguyên Mông kinh hoàng

Kiếp Bạc vách núi thành đồng

Góp phần giữ nước như sông Thái Bình  

Hải Dương non nước quê mình

Nhớ bông dệt vải, nhớ tằm ươm tơ

Đi đâu cũng nhớ thương về

Hải Dương còn đó câu thề năm xưa.

 

Hải Phòng, quê tôi

(TP Hải Phòng, TX Đồ Sơn)

Tháng 3 – 2007

 

Hải Phòng phố cảng mênh mông

Nguyên Vịnh Bắc Bộ, biển đông nơi này

Hải Phòng năm cửa sóng lay (1)

Bức tranh thủy mạc tô bày Đồ Sơn

Đồ Sơn lại nhớ Sầm Sơn

Còn kia kiều diễm Hạ Long tuyệt vời

Biển đông như đã đón mời

Bước đi chạnh nhớ Vũng Tàu, Nha Trang

Trở về thành phố Hải Phòng

Thành phố kỹ nghệ, kinh thương quê mình

Mười hai quận huyện thênh thênh

Mỗi nơi một vẻ như mình với ta

Nhắc qua Cát Hải, Cát Bà

Nằm riêng ốc đảo mặn mà biển khơi

Hải Phòng tôi đó ai ơi

Khi ra Bắc Bộ đừng quên Hải Phòng

Bao phen chiến thắng ngoại xâm

Bạch Đằng dậy sóng, bạt hồn Bắc phương

Bao phen xâm thực Tây Phương

Bắc Bộ dậy sóng tư lường hồn ai

Cũng đừng ngấm nghé ngày mai !!!

 

(1) Sông Thái Bình chạy ra cửa Thái Bình. Sông Văn Úc chạy ra cửa Văn Úc. Sông Lạch Tray chạy ra cửa Lạch Tray. Sông Cửa Cấm chạy ra Cửa Cấm. Sông Bạch Đằng chạy ra cửa Nam Triệu.

 

Hòa Bình, quê tôi

(TX Hòa Bình)

Tháng 3 – 2007

 

Quê em ở xứ Hòa Bình

Lắng nghe em kể xứ mình cho nha

Quê em rừng núi không hà

Một con sông chính, Sông Đà xinh xinh

Đổ vào hồ lớn Hòa Bình

Nước ăm ắp nước, băng mình chảy đi

Chảy đi còn nhắc thầm thì

Muốn tìm bóng nước, bước qua Sông Hồng

Người Mường sống thật là đông

Xen lẫn người Thái sớm hôm vui vầy

Người Kinh cũng kéo lên đây

Chan hòa êm ấm đong đầy tình ca

Lạc Sơn trông vẻ thật thà

Kỳ Sơn kết nghĩa mặn mà Lương Sơn

Yên Thủy, Lạc Thủy không sờn

Tân Lạc, Đà Bắc trăng vờn ven sông

Mai Châu e ấp ngóng trông

Cao Phong tao nhã mến lòng Kim Bôi

Như trăng nghiêng nửa lưng đồi

Như sao nhấp nháy ngỏ lời xa xa

Hòa Bình em đó, thật mà

Có ai muốn biết, ghé qua Hòa Bình

Bờ cây khép lá lưu hình

Núi rừng bỏ ngỏ tự tình non cao

Biết đâu, xin hỏi trăng sao !!!

 

Hưng Yên, quê tôi

(TX Hưng Yên)

Tháng 3 – 2007

 

Hưng Yên em ở Trung Châu

Chạy từ Sông Luộc nhập lưu Sông Hồng

Hưng Yên em toàn đồng bằng

Nhiều con sông rạch ngập ngoằng đi qua

Em không nói tiếng kiêu sa

Nhất Kinh Kỳ, nhì Phố Hiến, thật là quê em

Văn Giang sánh bước Văn Lâm

Khi qua Kim Động, nhớ thầm Ân Thi

Mỹ Hào, Yên Mỹ thầm thì

Khoái Châu trăng vợn, nhớ gì đêm thâu

Hỏi nàng Tiên Lữ về đâu

Phù Cừ lên tiếng đã lâu lâu rồi

Hưng Yên em đó, ai ơi

Bên thời Hà Nội, bên thời Hà Đông

Bên thời áo lụa phơi sông

Bên thời áo gấm giữa dòng thành đô

Hưng Yên, một thoáng xa mơ

Thôi, không đi nữa, trở về Hưng Yên.

 

Khánh Hòa, quê tôi

(TP Nha Trang, TX Cam Ranh)

Tháng 3 – 2007

 

Ai có về Nha Trang

Miền thùy dương cát trắng

Giữa trời mây xanh biếc

Mênh mông rải nắng vàng

 

Khánh Hòa, quê tôi đó

Gom vẻ đẹp thiên nhiên

Tranh thêu, còn thiếu nét

Hoa gấm, còn thiếu duyên

 

Khánh Sơn, Khánh Vĩnh, Vạn Ninh

Đẹp thay Diên Khánh, vẹn tình Trường Sa

Ninh Hòa, ân nghĩa thiết tha

Cam Ranh mây nước mặn mà thùy dương

Trông xa ra biển điệp trùng

Cầu Đá, Hòn Yến, gọi hồn Hòn Tre

 

Nha Trang, em có nghe

Vỗ về, sông Bến Cát

Khói tỏa, hồ Đá Bàn

Sương phủ, đầm Nha Phu

 

Dốc đá, in hình soi sóng vỗ

Triền đồi, bóng nguyệt lộng trùng dương

Nha Trang sơn thủy hữu tình đó

Tình nhớ, thương tình, vạn nhớ thương.

 

Kiên Giang, quê tôi

(TX Rạch Giá, TX Hà Tiên)

Tháng 3 – 2007

 

Kiên Giang quê tôi, sông nước đôi bờ

Ai đi có nhớ, ai về có thương

Một dòng bên đục bên trong

Ai về Miệt Thứ, ai mong nhớ người

 

Kiên Giang quê tôi, một trời thương nhớ

Nhớ Rạch Giá, An Minh, Vĩnh Thuận

Nhớ Hà Tiên, Tân Hiệp, Kiên Lương

Châu Thành, Hòn Đất, Giồng Trôm

An Biên qua bến nối liền Gò Quao

Còn kia Phú Quốc xa xa

Hòn Nghệ, Hòn Rái, Hòn Tre, Mũi Dừa

Rạt rào sóng đẩy xa đưa

Thuyền không đợi bến chưa vừa lòng ai

 

Hà Tiên quê tôi,

Điểm cuối Miền Nam, giáp Miên giáp Thái

Rạch Giá quê tôi,

Đền Nguyễn Trung Trực, uy hiển thánh linh

Chở che non nước của mình

Chan hòa vui sống, dân tình ấm no

 

Hà Tiên ơi, thạch động nên thơ

Rạch Giá ơi, sóng bạc xa mờ

Một sông nước chảy hai bờ

Bên trong bên đục, ai chờ nhớ ai.

 

 


Vào mạng: 05-01-2009

Trở về thư mục "Thơ Phật giáo"

Đầu trang