(Ghi chú : từ 641 đến 700
là toàn bộ
Tỉnh, Thành nước Việt Nam)
Sóc Trăng quê tôi
691
Tây Ninh quê tôi
692
Thái Bình quê
tôi 693
Thái Nguyên quê
tôi 694
Thanh Hóa quê tôi
695
Thừa Thiên - Huế quê tôi
696
Tiền Giang quê
tôi 697
Trà Vinh quê
tôi 698
Tuyên Quang quê tôi
699
Vĩnh Long quê tôi
700
Vĩnh Phúc quê tôi
700’
Yên Bái quê tôi
700’’
Sóc Trăng, quê tôi
(Thị xã Sóc Trăng)
Tháng 3 – 2007
Ai
về Sóc Trăng, quê hương tôi
Cuối dòng Hậu Giang, cát lở bồi
Biển Đông tràn sóng, thi nhau vỗ
Chan bờ muối mặn, sống đầy vơi
Ai
về Sóc Trăng, thương người Việt – Miên
Cả
hai chung sống, qua rạch, qua kênh
Múa “Lâm Thôm” nhẹ nhàng uốn khúc
Giải xà rông muôn sắc muôn màu
“Bòn tâu na”, ai biết đâu
Long Phú bên đó, Vĩnh Châu bên này
Thạnh Trị, Mỹ Tú, dang tay
Kế
Sách rộng mở, đong đầy Mỹ Xuyên
Như Biển Đông rạt rào sóng biếc
Như Hậu Giang, cuối ngọn vơi đầy
Sóc Trăng tôi đó, còn đây
Việt – Miên hòa ái, vui vầy tình ca
Sóc Trăng quê tôi
Muối mặn mềm môi
Đi
đâu cũng nhớ
Nhớ về Sóc Trăng.
Tây Ninh, quê tôi
(Thị
xã Tây Ninh)
Tháng 3 – 2007
Ai
về Tây Ninh, vùng đất quê tôi
Tòa thánh Tây Ninh, hoành tráng huy hoàng
Có
núi Bà Đen, uy linh ngự trấn
Có
Vàm Cỏ Đông, bàng bạc vô vàn
Dương Minh Châu, Gò Dầu, Trảng Bàng bên đó
Bốn huyện giáp Miên, liên tiếp bên này
Tân Châu, Tân Biên, rừng thiêng biên giới
Châu Thành, Bến Cầu, sóng nước nhẹ lay
Kìa, Hồ Dầu Tiếng, mênh mông
Kìa, bờ Suối Đá, là ngà
Rồi Kà Tum, Xa Mát
Rồi Nước Đục, Tha La
Tây Ninh, quê hương tôi
Từ
thời mở nước lâu rồi
Một phần sinh thể Việt Nam
Bảo tồn đến tận ngày mai
Ai
về Tây Ninh, vùng đất quê tôi
Đất thánh, núi Bà
Tình nghĩa mặn mà
Nước chảy đá mòn
Không thuở nào phai.
Thái Bình, quê tôi
(TX Thái Bình)
Tháng 3 – 2007
Ai
về Thái Bình quê hương tôi
Đồng bằng lớn nhất xứ trung châu
Bốn sông thì thầm reo biển cả
Phù sa màu mỡ đất tô bồi
Em
đứng Sông Hồng, anh chờ Sông Luộc
Em
Sông Trà Lý, anh Sông Diêm Hộ, ra khơi
Bốn dòng nếm biển mặn môi
Thái Bình thắm thiết vang lời hát ca
Ta
sẽ đi thăm
Tiền Hải, Thái Thụy ven bờ
Quỳnh Phụ bên đó đợi chờ Vũ Thư
Kiến Xương thơ mộng lắm ư
Đông Hưng bén gót bước qua Hưng Hà
Nhớ về Thái Bình
Viếng Chùa Keo, thăm Khổng Minh Không (1)
Viếng Tiên La, thăm Bát nạo phù Tướng (2)
Và
còn nữa, biết bao đền thờ quyện khói
Để
nhớ Thái Bình, vùng đất quê tôi.
(1)
Chùa Keo nằm tại làng Dũng Nghĩa, có thờ Thiền sư Khổng Minh
Không, một quốc sư thời nhà Lý.
(2)
Làng Tiên La, có đền thờ Bà Bát nạo phù Tướng, một nữ tướng
của Hai Bà Trưng.
Thái Nguyên, quê tôi
(TP Thái Nguyên, TX
Sông Công)
Tháng 3 – 2007
Thái Nguyên tôi ở trung du
Trung châu cũng giáp, thượng du cũng liền
Sông Cầu đồng thấp một miền
Băng lên rừng núi triền triền mênh mông
Chiều về, đổ bóng hoàng hôn
Đầu hôm, đã hiện vầng trăng óng vàng
Có
nhiều hang động mênh mang
Danh lam thắng tích khang trang mỹ miều
Thái Nguyên tôi thật đáng yêu
Chứa chan sự sống, nâng niu dân tình
Phú Bình hoa lá xinh xinh
Phú Lương tươi tốt, ven mình bên sông
Đồng Hỷ nhớ viếng Chùa Hang
Đại Từ ân đức, an nhàn Phổ Yên
Định Hóa núi thẳm rừng thiêng
Võ
Nhai đồi dốc nối liền thượng du
Thái
Nguyên quê của ta ơi
Bên
Hồ Núi Cốc, ngỏ lời nhau nghe
Đi
đâu cũng nhớ trở về
Thái
Nguyên yêu dấu, ước thề có nhau
Dù
cho mưa dãi nắng dầu
Nhớ
thương một thuở ban đầu Thái Nguyên.
Thanh Hóa, quê tôi
(TP Thanh Hóa, TX Bỉm Sơn, TX Sầm Sơn)
Tháng
3 – 2007
Thanh
Hóa quê tôi, non sông liền mối
Hai
mươi bốn huyện, nối kết liên đài
Một
thành phố, hai thị xã hoa cài
Tạo
thành khối sơn lâm trấn thủy
Ai về
Thanh Hóa, có nhớ Sầm Sơn
Nhớ
Bỉm Sơn, lại nhớ Nga Sơn
Nhớ
Triệu Sơn, lại nhớ Quan Sơn
Còn
đây Cẩm Thủy, Thọ Xuân thuở nào
Sơn sơn, thủy thủy thanh tao
Cho người Thanh Hóa rạt rào mến thương
Núi Tùng ơi, Triệu Trinh lưu dấu
Tây Đô ơi, nghĩa sĩ anh linh
Lam Sơn ơi, áo vải phạt Minh
Dựng xây non nước của mình
Ngàn năm còn đó, bóng hình không phai
Thanh Hóa quê tôi,
Khi thời phất nghĩa dựng cờ
Khi thời gối mộng trăng mơ đẹp tình
Đi
đâu cũng nhớ quê mình
Bên dòng Sông Mã, nặng tình thiết tha.
Thừa Thiên, quê tôi
(Thành
phố Huế)
Tháng 3 – 2007
Ai
đã từng biết Huế,
Quê hương tôi, vùng đất thần kinh
Vọng Cố Đô, trăm thương ngàn nhớ
Thừa Thiên ơi, in bóng vương hình
Bao lăng tẩm, đền đài, còn đó
Nội - ngoại thành, di tích, còn đây
Cầu Trường Tiền, sáu vài, mười hai nhịp
Dòng Hương Giang, năm tháng vơi đầy
Hương Thủy, Hương Trà, a, A Lưới
Quảng Điền, Phong Điền, phú, Phú Vang
Nam Đông bên nớ, ni Phú Lộc
Mô, ghé Phú Bài, tê Thuận An
(Cánh gió – Phú Bài, nước – Thuận An)
Ai
đã từng biết Huế
Ai
chưa biết chi ai
Cố
đô xa xưa đó
Nay tình kết phương đài
Đàn Nam Giao, ai thương ai nhớ
Núi Ngự Bình, ai ngóng ai trông
Nón bài thơ nghiêng nghiêng mái đẩy
Mỗi đi về, còn nhớ, đêm đông !!!
Đèo Hải Vân, thiên nhai vọng nguyệt
Biển Thái Bình, hải giác chờ trăng
Hai phương há biết làm sao trọn
Hèn chi man mác ánh trăng ngàn.
Tiền Giang, quê tôi
(TP
Mỹ Tho, TX Gò Công)
Tháng 3 – 2007
Tiền Giang quê tôi, đẹp lắm ai ơi
Đẹp như sông nước, của người Tiền Giang
Mới vừa ghé đến Mỹ Tho
Đã
nghe thơm phức, Nàng Thơm - Chợ Đào
Đông – Tây, dừng bước chưa qua
Có
con nhạn trắng la đà Gò Công
Cái
Bè, Cai Lậy ven sông
Kênh
Xáng – Tân Phước, chèo ghe Châu Thành
Tiền
Giang quê tôi,
Cửa
ngõ xuôi Nam
Đầu
cầu Đồng Tháp
Mỹ
Thuận ơi, biết mấy trăm năm
Dừng
chân mỏi gối, chưa qua được phà
Mỹ
Thuận ơi, thương quá hôm nay
Hai
bên mấy lối, xe qua ào ào
Cảm
cơ công đức thanh cao
Tăng
thêm sức sống ngọt ngào Miền Nam
Tiền Giang ơi,
Tiền Giang ơi,
Gò
Công, nhạn trắng la đà
Mỹ
Tho, ai nhớ Chợ Đào – Nàng Thơm
Trà Vinh, quê tôi
(Thị
xã Trà Vinh)
Tháng 3 – 2007
Quê
em, ở sát biển Đông
Hai
bên mấp mé, hai sông, mấy bờ
Cổ
Chiên, hai nhánh lững lờ
Hậu
Giang, hai nẻo, đợi chờ Biển Đông
Đố
anh, có biết đâu không
Trà
Vinh em đó, biết không, chưa nào
Cầu
Ngang, ngay cửa Cung Hầu
Trà
Cú, cuối ngọn của dòng Hậu Giang
Men lên, sẽ gặp Tiểu Cần
Cầu Kè, một mối, có ngần ngại chi
Càng Long, kế đó bước đi
Qua Sông Láng Thế, gặp ngay Châu Thành
Muốn đi Duyên Hải không anh
Bốn mùa sóng vỗ gập ghình Biển Đông
Ai
về, có nhớ ai không
Trà Vinh em đó, chờ mong ai về.
Tuyên Quang, quê tôi
(TX Tuyên Quang)
Tháng
3 – 2007
Tuyên
Quang quê tôi, giữa miền thượng du
Rừng
núi điệp trùng, dốc đèo hiu hắt
Lâm
sản, khoáng sản, mở một trời gai góc
Rẫy
bắp, nương khoai, nằm vắt vảnh lưng đèo
Nhà
lá, nhà sàn, đeo vách đá cheo leo
Người
Tuyên Quang, vẫn bình yên vui sống
Mường,
Mán, Thổ, Mèo cùng nhau đồng vọng
Như
núi rừng hòa điệp khúc ngân vang
Đưa
tay lên, vói được ánh trăng vàng
Xòe
bàn tay, đón ngàn sao lấp lánh
Mùa
hè đến, đâu cần máy lạnh
Mùa
đông về, không đụng bếp ga
Người
dân tôi chẳng ngại những trầm kha
Vẫn
sinh tồn và ngày ngày vươn tới
Tuyên
Quang quê tôi
Tiếng
Sông Lô, băng thác ghềnh nhắn gởi
Tiếng
Sông Gầm, vượt đèo dốc kêu vang
Cho
người dân sống Tuyên Quang
Chiêm
Hóa vờn núi, Na Hang đùa rừng
Hàm
Yên, cây cối chập chùng
Yên
Sơn đeo đá, vui cùng Sơn Dương
Tuyên
Quang tình tự vấn vương
Tuyên
Quang thẳng tiến trên đường tương lai.
Vĩnh Long, quê tôi
(Thị
xã Vĩnh Long)
Tháng 3 – 2007
Quê tôi, vùng đất Vĩnh Long
Hai sông nước chảy song song hai bờ
Cổ
Chiên, Sông Hậu nên thơ
Có
Sông Mang Thít, se tơ hai dòng
Long
Hồ, hai nửa ven sông
Vũng
Liêm cũng thế, Trà Ôn cũng đồng
Bình
Minh, sánh bước Tam Bình
Không
kênh thì rạch, vẹn tình đôi ta
Vĩnh Long vui sống chan hòa
Cù
Lao Cái Các cùng Cù Lao Mây
Vĩnh Long tôi ở bên này
Qua Cầu Mỹ Thuận, miền Tây đây rồi
Muốn thăm nét đẹp Cần Thơ
Cái Vồn – Bình Thủy, ngang bờ Hậu Giang
Vĩnh Long, còn đó âm vang
Ai
qua, có nhớ bên đàng, Vĩnh Long.
Vĩnh Phúc, quê tôi
(TX Vĩnh Yên)
Tháng 3 – 2007
Vĩnh Phúc quê tôi
Nằm bên Sông Lô, kết thương Sông Hồng
Bạch Hạc bây giờ, là Phong Châu xưa
Kinh đô Hồng Bàng, từ thời khai quốc
Tuế nguyệt rêu mờ, nền cũ nắng mưa
Vĩnh Phúc quê tôi
Là
quê hương Trưng Nhị, Trưng Trắc
Bậc Nữ Vương non nước trời Nam
Thân nữ nhi trầm mình Sông Hát
Mê
Linh ngàn năm, hình bóng không nhòa
Vĩnh Phúc quê tôi
Vĩnh Tường ơi
Nhớ đền thờ đời Hùng Vương mười tám
Hồn phách Mỵ Nương, phảng phất nơi này
Thổ Tang ơi,
Nhớ Nguyễn Thị Giang tử tiết nơi đây
Ta
bước chân đi, sương khói bay bay
Vĩnh Phúc quê tôi
Nhớ Vĩnh Yên ngàn xa xưa đó
Nhớ Vĩnh Lạc gối mộng Mê Linh
Nhớ Vĩnh Tường ôm ấp Bình Xuyên
Lập Thạch nào ngăn cách Tam Dương
Đầm Vạc hoàng hôn, đèn lên thắp phố
Tam Đảo sớm chiều, đãi khách vãn lai
Nhớ hương xưa, lối cũ hoa cài
Ngân tình dài, Vĩnh Phúc quê tôi.
Yên Bái, quê tôi
(TP Yên Bái, TX Nghĩa
Lộ)
Tháng 3 – 2007
Quê tôi, Yên Bái sao quên
Ba
con sông lớn tạo nên hình hài
Sông Đà, réo rắt ngân dài
Sông Hồng, uốn khúc miệt mài thời gian
Sông Chảy, nước chảy mênh mang
Hồ
Thác Bà, rộng thênh thang giữa rừng
Yên Bái vang tiếng anh hùng
Mười ba nghĩa sĩ chống phường thực dân
Mù
Căng Chải, những phong trần
Trạm Tấu, Nghĩa Lộ, Trấn Yên đường đường
Lục Yên, em đó thương thương
Văn Yên em đó, vấn vương những chiều
Yên Bình, dáng vẻ yêu kiều
Thác Bà gợn sóng, tơ điều, nhớ ai
Khí hùng Yên Bái không phai
Mười ba nghĩa sĩ, phương đài thơm hương
Thương Cô Bắc, ngủ khám đường
Thương Cô Giang, ngủ cố hương của người
Rưng rưng nước mắt mỉm cười
Việt Nam muôn thuở của người Việt Nam
Yên Bái ơi !
Yên Bái ơi !
Rạng danh nét sử đan thanh
Anh đi, em ở, chờ anh trở về
Trở về, nguyên vẹn ước thề
Như hình với bóng, không hề nhạt phai.
|