Mười Phút Thư Giãn
Pháp Nhật
Bạn có bao giờ được thả bộ trên một đồng cỏ xanh vào
lúc bình minh đang lên không? Bạn có bao giờ được ngồi trên đồi cao ngắm
hoàng hôn, và chiêm ngưỡng vẻ đẹp rực rỡ ấy cho đến khi mặt trời khuất
hẳn ở phía chân trời không? Bạn có bao giờ ngồi yên chỉ trong mười phút
để thư giãn toàn bộ thân thể, để trở về lại chính mình? Tôi bắt đầu bằng
những câu hỏi như vậy là bởi vì có rất nhiều người trong chúng ta đang
chạy đua với thời gian, với công việc mà quên cho thân thể mình những
phút thư giãn, quên cho tâm hồn mình ăn những thức ăn lành mạnh của
thiên nhiên. Bạn à, dẫu biết rằng công việc là quan trọng, nhưng chăm
sóc bản thân mình cũng là một việc quan trọng không kém. Đừng để vì công
việc mà mình đánh mất đi những ưu ái của thiên nhiên, của đất trời đang
dành tặng cho mình.
Tôi có một người bạn, sau khi học ra trường cô vào làm ở một
công ty tư nhân. Công ty đang làm ăn phát đạt vì thế cô ấy cũng có khá
nhiều công việc để làm, mặc dù cô là một nhân viên hoàn toàn mới. Rồi
những tài liệu, những hồ sơ để giải trình với cơ quan có khi cũng lấy đi
luôn ngày chủ nhật của cô ấy. Cô ấy nói với tôi “làm việc thì có nhiều
tiền thiệt , nhưng rồi cũng không có thời gian để xài” và thỉnh thoảng
cô ấy cũng cảm thấy bị áp lực trong công việc nữa.
Những trường hợp tương tự như cô bạn tôi trong thời buổi này
không phải là hiếm. Tôi biết nếu như phải chạy đua với công việc như
thế này mà cô ấy không biết cách chăm sóc thân tâm mình thì thể nào rồi
cũng bị “stress”, và tôi cũng cảm thấy may cho cô ấy là bây giờ chưa có
gia đình. Nếu có gia đình thì còn phải thêm việc chăm sóc chồng, con,
rồi công việc ở cơ quan nữa. Như vậy nếu như nhìn kỹ lại thì cô bạn tôi
vẫn còn thảnh thơi hơn những người có công việc ngang với cô ấy cộng
thêm việc gia đình. Tôi so sánh vậy chỉ để vui thôi, nhưng điều tôi muốn
chia sẻ là làm sao mình có thể phục hồi được sự tươi mát, giải tỏa những
căng thẳng do công việc mang lại.
Để làm được điều này tôi chỉ có hai đề nghị nhỏ. Đề nghị thứ
nhất là mỗi ngày dành mười phút để thư giãn. Mười phút không phải là
nhiều lắm nhưng nó có thể giúp cho ta phục hồi được năng lượng, duy trì
trạng thái tươi mát để tiếp tục công việc. Vậy trong mười phút đó ta làm
gì? Nếu bạn đang ở trong cơ quan thì bạn hãy ngồi trên chiếc nghế làm
việc mà thường ngày bạn vẫn hay ngồi. Bạn để cho cơ thể mình buông thư.
Hai tay đặt nhẹ lên bụng và theo dõi sự vào ra của hơi thở, theo dõi sự
phồng lên xẹp xuống của bụng. Sau ba phút thực tập như vậy, bạn chuyển
sang việc buông thư cơ thể. Bạn bắt đầu ý thức buông thư của mình từ
đỉnh đầu. Bạn làm dịu những căng thẳng ở vùng đầu sau đó xuống vùng trán,
hai thái dương, hai chân mày. Khi ý thức buông thư của bạn đến miệng thì
bạn nhớ mỉm một nụ cười và duy trì nụ cười ấy. Ý thức buông thư xuống
vùng vai, bạn thoa dịu sự căng thẳng của hai vai. Bạn thực tập buông thư
như vậy tuần tự cho đến lòng hai bàn chân. Chỉ cần mười phút thực tập,
đủ cho bạn phục hồi được năng lượng và duy trì cảm giác tươi mới, sảng
khoái để tiếp tục những công việc tiếp theo.
Bạn hỏi tôi vậy đề nghị thứ hai của tôi là gì. Đề nghị thứ
hai của tôi là chơi. Chơi mà tôi muốn nói ở đây là sự hòa mình vào thiên
nhiên. Nếu bạn có thời gian rãnh bạn có thể về một vùng quê yên tĩnh,
hay đi đến khu du lịch sinh thái, hoặc gần nhất là công viên của thành
phố nơi có nhiều cây xanh và bóng mát. Bạn để cho những âm thanh thánh
thót của những chú chim, màu xanh của cây lá, những cơn gió mát lành
thấm vào người. Những giây phút này là những giây phút thực sự của bạn,
vì vậy bạn đừng để cho những công việc của cơ quan hay những điều gì
khác quấy rầy sự yên tĩnh của bạn. Hãy để thiên nhiên, đất trời đi vào
con người bạn. Sau những lần đi chơi như vậy, bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy
hiệu quả công việc, cũng như thái độ sống của mình tràn đầy lạc quan và
tự tin. Và có một điều nữa là bạn đừng quên viết thư kể cho tôi nghe
những thành quả ấy nhé.
***