Trang tiếng Anh

Đạo Phật Ngày Nay 

Trang tiếng Việt   

   

...... ... ..  . ..  .  .

Truyện Cổ Phật Giáo

Truyện Thơ

Tập 1

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

***

* Diệu Phương tái bản * 2002 *

 

(9)

Điều Đáng

Lo Nhất

 

Vua Ba Tư Nặc nước kia

Một ngày bà mẹ chợt lìa trần gian

Nhà Vua cùng với các quan

Cử hành tang lễ vô vàn trang nghiêm

Trong lòng Vua rất buồn phiền

Nên Vua cùng các tôi hiền ghé sang

Viếng thăm tịnh xá Kỳ Hoàn

Xin vào lễ Phật và hàng Chư Tăng.

Ôn tồn Phật hỏi thăm rằng:

"Đại Vương sao mặc áo tang thế này?" 

Nhà Vua buồn bã cho hay

Mẹ già, bệnh nặng, vừa đây qua đời.

Phật bèn an ủi đôi lời:

"Bốn điều lo ngại của người trần gian:

Sống thời thiếu thốn mọi đàng,

Già thời khô héo suy tàn tấm thân,

Bệnh thời đau đớn muôn phần,

Chết thời ly biệt. Có ngần ấy thôi!"

*

"Vô thường vạn vật muôn nơi

Luôn luôn chuyển biến không đời nào ngưng

Mạng người cũng tựa nước sông

Ngày đêm chảy mãi xuôi dòng trôi xa

Nào ai trong cõi người ta

Cùng dòng sông tắm được qua hai lần".

*

"Đại Vương hiếu thảo vô ngần

Hãy làm việc thiện cho dân được nhờ

Rồi đem công đức vô bờ

Một lòng hồi hướng về cho Mẹ hiền

Khiến người siêu thoát cõi trên

Ngài nơi trần thế cũng thêm phước lành 

Khỏi vòng quanh quẩn tử sanh

Tương lai giải thoát tạo thành từ đây".

*

Mặt rồng như tỉnh cơn say

Tràn lòng hoan hỉ, tan mây u sầu

Thấm nhuần giáo lý thâm sâu

Nhà Vua hy vọng phép mầu tương lai

Giúp phần giải thoát Mẹ Ngài

Giúp Vua quét sạch u hoài, lo âu

Bốn điều suy nghĩ từ lâu:

"Sinh, Lão, Bệnh, Tử" tiếp nhau xoay vần.

 

(phỏng theo bản văn xuôi  của Tuyền Minh)

(10)

Con Chó Đói

 

Phật khi còn tại thế gian

Có Vua hung ác, bạo tàn, hại dân

Nghe Ngài thuyết pháp ở gần

Vua theo dân chúng ân cần tới lui

Xin Ngài kể một chuyện vui

Lại vừa hữu ích cho đời dài lâu.

Phật bèn kể lại chuyện sau

Chuyện "Con Chó Đói" xiết bao lạ thường.

*

Thuở xưa có vị Quốc Vương

Hung tàn, bạo ngược chẳng thương dân mình

Mọi người khốn đốn, điêu linh,

Khiến Ông Đế Thích hiện hình trần gian

Dắt theo quỷ dữ vô vàn,

Ông thành một bác thợ săn hiền lành

Quỷ thành ra Chó khôn lanh

Xác thân to lớn, tính tình dữ hung

Thợ săn dắt Chó vào cung

Để xin được yết kiến cùng Quốc Vương.

*

Chó kia tỏ vẻ khác thường

Tru lên dữ dội như đương bất bình

Lâu đài cung điện rung rinh

Quốc Vương nghe tiếng thất kinh, rụng rời

Đòi ông thợ tới trước ngai

Tâu trình cho rõ để Ngài được hay.

Thợ săn cung kính tỏ bày:

"Muôn tâu Bệ Hạ Chó này đói ăn

Là tru lên tiếng dữ dằn!"

Ngài truyền cho Chó thức ăn thật nhiều.

Mang bao nhiêu, hết bấy nhiêu!

Chó còn vẫn đói! Còn kêu! Còn đòi!

Đến khi ăn sạch kho rồi

Chó tru ầm ĩ, đền đài rung rinh

Tưởng chừng như xập cung đình

Quốc Vương nhốn nháo sợ mình lâm nguy

Hỏi ông thợ có cách gì

Làm cho Chó đói im đi tức thời?

*

Thợ săn nghiêm nghị đáp lời:

"Thịt người nó ghét nó thời thích ăn!"

Quốc Vương: "Chó ghét ai chăng?"

"Hôn quân, bạo chúa!", thợ săn trả lời,

"Khi dân no ấm nơi nơi

Chó này lặng tiếng, im hơi, ngoan hiền".

Quốc Vương chợt tỉnh ngộ liền

Ăn năn hối cải lòng riêng dâng tràn

Hối về việc ác từng làm

Khiến dân điêu đứng gian nan, khốn cùng.

*

Phật vừa kể dứt chuyện xong

Mặt Vua tái ngắt, trong lòng xốn xang.

Phật bèn khuyên nhủ nhẹ nhàng:

"Ngày nào nghe chó tru vang trong triều

Nhà Vua hãy nhớ những điều

Trong câu chuyện kể buổi chiều hôm nay

Cách làm cho chó im ngay

Ta tin Bệ Hạ đã hay biết rồi!"

 

(phỏng theo bản văn xuôi của Hoàng Minh)

 

Mục lụcLời nói đầu | 1-2 | 3-4 | 5-6 | 7-8 | 9-10 | 11-12 | 13-14 | 15-16 | 17-18 | 19-20 | 21-22 | 23-24.

 


Vào mạng: 1-8-2005

Trở về mục "Truyện Phật giáo"

Đầu trang