Trang tiếng Anh |
...... ... | .. | . | .. | . | . |
Ở bên Ấn Độ thời xưa Có ông trưởng giả rất ư là giàu Nhưng mà keo kiệt hàng đầu Cho vay nặng lãi, nào đâu thương người, Tính tình hung ác nhất đời Ai không trả nổi nợ thời khổ thân Ông sai ngay đám gia nhân Tới nơi đánh đập bạo tàn chẳng tha. Ngay người giúp việc trong nhà Thời ông cũng xử thật là tệ thay Có bà lão bộc nhà này Việc làm quần quật luôn tay sớm chiều Mỗi khi làm hỏng ít nhiều Thời ông đánh mắng đủ điều chẳng nương, Áo quần rách rưới tang thương Cháo cơm thiếu thốn thất thường liên miên Tuổi già, sức yếu, phận hèn Lão bà tủi nhục buồn phiền than thân. Một hôm bà lão dừng chân Mang bình múc nước ngay gần mé sông Đọa đày, đau khổ chất chồng Khiến bà rơi lệ trong lòng nát tan Muốn lìa ngay cõi nhân gian Nhảy sông tự vận giải oan kiếp này. Chợt đâu có một ông thầy Đến bên, bà cũng chẳng hay biết gì Thấy bà than khóc tỉ tê Thầy tu thương cảm kiếm bề hỏi han Bà liền kể lể than van Phận mình nghèo khó gian nan đủ điều. Thầy tu: "Tội nghiệp bà nhiều Sao không bán quách cái nghèo đó đi Lâu nay ôm giữ làm chi!" Ngạc nhiên bà lão tức thì hỏi ngay: "Sao thầy nói lạ lùng thay Cái nghèo khốn khổ thế này ai mua?" Thầy tu: "Tôi chẳng nói đùa!" Thấy thầy chân thật, hiền từ, đáng tin Bà già tuy rất ngạc nhiên Cũng lên tiếng hỏi thăm liền quản chi: "Thầy ơi! Thầy có kế gì Giúp tôi bán cái nghèo đi cho rồi Ơn thầy tôi nhớ suốt đời!" Thầy tu: "Nếu vậy thì tôi bảo gì Bà làm cho đúng từng ly Mới mong bán cái nghèo đi dễ dàng, Dòng sông kia gợn sóng vàng Bà nên xuống tắm kỹ càng rồi lên Sạch thân, trút hết ưu phiền Tránh xa bệnh tật lại thêm yêu đời!" * Bà già vội vã vâng lời Xuống sông tắm rửa, lên rồi thưa ngay: "Thầy ơi làm cách nào đây Để mà bán cái nghèo này êm xuôi?" Thầy tu: "Bố thí cho người! Khi tay bố thí tâm thời hết tham Tham lam, keo kiệt là nhân Gây ra nghèo khổ cơ hàn đời nay, Bà tham nhiều kiếp trước đây Kiếp này quả báo nên bây giờ nghèo!" Bà già kinh ngạc khẽ kêu: "Trời ơi! Tôi hiện tiêu điều xác xơ Của đâu bố thí bây giờ, Cái bình là của chủ đưa sáng này Sai mang múc nước về ngay Nếu cần bố thí tôi đây tiếc gì Biếu luôn bình nước này đi Mặc cho chủ đánh! Quản chi thân già! Quen rồi bao chuyện xót xa Sợ chi! Liều mạng! Chết là cùng thôi!" Thầy tu: "Nếu vậy được rồi Của mang bố thí quý nơi lòng thành Bà đi múc nước đầy bình Tìm nơi nước sạch múc nhanh mang về!" Nghe lời bà vội vã đi Múc đầy nước sạch lòng thì vui thay Đem lên cung kính biếu thầy Thầy tu hoan hỉ đưa tay nhận liền Sau khi chú nguyện im lìm Thầy lên tiếng dạy: "Bà nên tu hành Ăn chay, niệm Phật tâm thành Giờ gây công đức, quả lành mai sau!" Rồi thầy hỏi: "Bà ngủ đâu Nơi ăn chốn ở chỗ nào sạch không?" Bà thưa: "Tôi khổ vô cùng Ngủ lăn ngủ lóc giáp vòng quanh đây, Khi nhà bếp, lúc cối xay Bạ đâu ngủ đó qua ngày mà thôi!" Thầy tu: "Bà nhớ lời tôi Giữ cho thanh tịnh thảnh thơi cõi lòng Lo tròn bổn phận cho xong Đừng gieo oán hận vào trong tâm mình, Lựa khi vắng vẻ đêm thanh Cả nhà ngủ hết, lén nhanh mọi người Lên nhà trên, vào trong ngồi Xếp bằng niệm Phật trước nơi bàn thờ Tâm đừng nghĩ ngợi vẩn vơ Tập trung tư tưởng để mà cầu kinh Sẽ mau hưởng được phước lành!" Bà già hoan hỉ quay nhanh trở về Lời thầy khuyên mãi khắc ghi Thế rồi một tối làm y lời này. * Dinh cơ trưởng giả sáng nay Gia nhân mở cửa thấy ngay bà già Lên đây lén lút tối qua Bây giờ ngồi chết thật là bình yên, Mọi người hô hoán ầm lên Báo tin trưởng giả đến liền để coi Chủ nhà vội chạy tới nơi Thấy bà già chết, tức thời quát la: "Cột chân kéo xác này ra Bỏ vào rừng để quạ tha làm mồi Để đây ghê tởm quá trời!" Gia nhân sợ hãi vâng lời chủ kia Cột chân xác chết kéo đi Nhưng ra khỏi ngõ tức thì ngừng tay Đắp cho bà tấm vải dày Rồi cùng khiêng xác đưa ngay vào rừng. * Ai ngờ bà lão bần cùng Chết rồi thần thức lên từng trời cao Cõi trời Đao Lợi sinh vào Do thầy chú nguyện với bao tâm thành, Do bà cố gắng tự mình Suốt đời niệm Phật. Hiển linh tuyệt vời. Mới hay giá trị con người Không do vật chất, do nơi tinh thần, Bà già nghèo khổ tấm thân Bán nghèo với giá vô ngần quý thay Làm thiên tử kể từ đây Hưởng nhiều phước báu, gương này soi chung. (phỏng theo bản văn xuôi của T.P)
|
Vào mạng: 1-4-2005 |