- TRUYỆN THƠ TIỀN THÂN ĐỨC
PHẬT
- ( Tập 1 )
- VUA KHỈ VÀ THỦY QUÁI
-
- Người kể truyện:
-
- Ngày xưa trong chốn rừng sâu
- Có bầy khỉ nọ cùng nhau họp đoàn
- Đếm ra đủ tám mươi ngàn
- Bầu ra vua khỉ đầu đàn chỉ huy
- Thân hình vua lớn dị kỳ
- Lại thêm đầu óc rất chi tuyệt vời.
- Thế rồi một buổi đẹp trời
- Họp bầy, vua khỉ ban lời khuyên răn:
- "Hãy nghe đây, các thần dân!
- Rừng nhiều cây trái vô ngần độc thay
- Cùng nhiều hồ nước quanh đây
- Chứa loài thủy quái lâu nay nấp rình,
- Ai ăn quả lạ trên cành
- Hay là uống nước hồ mình không quen
- Đừng ăn, đừng uống ngay liền
- Hỏi ta trước đã, chớ nên vội vàng!"
- Nghe lời vua khỉ khôn ngoan
- Cho nên bầy khỉ cả đoàn tuân theo
- Tránh xa chết chóc hiểm nghèo
- Rừng thiêng, nước độc trăm điều gian nguy.
- *
- Thời gian trôi, một ngày kia
- Cả bầy khỉ tới bên lề rừng hoang
- Kiếm ăn suốt buổi lang thang
- Giờ này mệt mỏi cả đoàn ngừng chân
- Ngồi quanh hồ lạ ở gần
- Dù đang khát nước, ngại ngần lắm thay
- Nào đâu dám uống nước ngay
- Đành chờ vua khỉ tới đây thăm dò.
- Ngay khi vua khỉ tới hồ
- Thấy toàn bầy vẫn ngồi chờ ở quanh
- Bèn khen: "Quả thật khôn lanh
- Chờ ta dò xét tình hình tại đây!"
- Mắt tinh vua khỉ thấy ngay
- Dấu chân súc vật in đầy chung quanh
- Nhưng đều đi xuống hồ xanh
- Dấu chân trở lại quả tình thấy đâu
- Nên vua khỉ nhận ra mau
- Có loài thủy quái ẩn sâu dưới này,
- Vua bèn nói với cả bầy:
- "Coi chừng quái vật hồ đây hại mình!"
- *
- Quả nhiên có quỷ thật tình
- Quỷ chờ chẳng được hiện hình trồi lên
- Vừa hung dữ, vừa cuồng điên
- Bụng xanh, mặt trắng, lông đen, mắt lồi
- Móng chân đỏ nhọn kinh người
- Quỷ lên tiếng nói: "Xin mời xuống ngay
- Xuống đây uống nước hồ này
- Cớ sao nhịn khát mà gây muộn phiền!"
- Đáp lời vua khỉ hỏi liền:
- "Hồ này có phải thuộc quyền mi không
- Và mi thường cũng ăn luôn
- Những ai chót dại sa chân chốn này?"
- Quỷ bèn đáp: "Đúng vậy thay
- Ta ăn tất cả, lâu nay quen rồi
- Chim muông, súc vật, con người
- Ngươi to xác chắc thịt tươi đậm đà!"
- Quỷ thèm, nước miếng chảy ra
- Ướt cầm lông lá thật là hãi kinh.
- Nhưng vua khỉ rất thông minh
- Bao năm tu luyên quả tình khôn ngoan
- Tỏ ra bình thản nói rằng:
- "Hại ta nào có dễ dàng vậy đâu
- Hồ này thủng thẳng trước sau
- Bầy ta uống hết ai nào cản ngăn!"
- Quỷ bèn cất tiếng cười gằn:
- "Sao ngươi làm chuyện khó khăn động trời!"
- Nghiêm trang vua khỉ trả lời:
- "Dùng tre làm ống hút thời dễ thay
- Ống dài hút nước lên ngay
- Chúng ta xa cách tầm tay mi rồi
- Mi làm sao với tới nơi
- Làm sao ăn sống nuốt tươi cả bầy?"
- *
- Từ trong quá khứ trước đây
- Thật ra vua khỉ đã dầy công phu
- Bao năm tu luyện thượng thừa
- Cho nên tài giỏi dễ thua ai nào.
- Tre thường từng đoạn nối nhau
- Bên trong mỗi đoạn có đầu có đuôi
- Mắt tre thành đốt ngăn đôi
- Dễ gì mà hút nước nơi hồ này,
- Phải nhờ vua khỉ ra tay
- Thổi vào cho đốt rơi ngay ra ngoài
- Thành tre ống rỗng và dài
- Rừng tre theo đó tức thời rỗng ngay
- Tám mươi ngàn khỉ quanh đây
- Bẻ tre, uống nước hồ này cùng nhau.
- Quỷ nhìn thấy nước rút mau
- Khoanh tay bất lực, có đâu kịp ngờ
- Sôi gan, bực tức, thẫn thờ
- Trườn mình xuống dưới đáy hồ lặn luôn
- Chỉ còn bóng nước chập chờn
- Nổi lên như chở nỗi hờn oán than!
- Từ ngày đó khắp nhân gian
- Có loài tre mới trên ngàn rỗng không
- Tre dài, đầu cuối suốt thông
- Mắt cùng với đốt trong lòng biến luôn.
- (phỏng dịch theo bản văn xuôi
- THE MONKEY KING
- AND THE WATER DEMON
- của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)