- TRUYỆN THƠ TIỀN THÂN ĐỨC
PHẬT
- ( Tập 1 )
-
- NGỰA NÒI THÔNG MINH
-
- Người kể truyện:
-
- Thành Ba-La-Nại thuở xưa
- Ở miền bắc Ấn có vua trị vì
- Quốc vương nhiều ngựa kể chi
- Nhưng riêng một ngựa kia thì tuyệt luân
- Ngựa nòi, giống tốt vô ngần
- Lớn to, mạnh mẽ thêm phần thông minh
- Ngựa từ nhỏ đã khôn lanh
- Chưa cần nghe lệnh sai mình tới lui
- Đoán ra ý đó ngay rồi
- Quốc vương khen ngợi: "Ngựa nòi thông
minh!"
- Ngựa nòi nổi tiếng trong kinh
- Quốc vương đặc biệt tận tình lo toan
- Chuồng thời lộng lẫy trang hoàng
- Thơm tho, sạch sẽ, khang trang vô cùng.
- Trung thành với chủ hết lòng
- Ngựa còn can đảm oai phong hàng đầu
- Quốc vương quý ngựa từ lâu
- Bao nhiêu tin tưởng đặt vào ngựa thôi.
- *
- Một ngày u ám đầy trời
- Thành Ba-La-Nại rối bời tóc tang
- Bảy vua các nước lân bang
- Kết liên gây chiến dàn hàng tại đây
- Họ mang lính tráng bủa vây
- Quân hùng, tướng mạnh chuyến này phô trương
- Nào voi, nào ngựa rộn ràng
- Nào xe, nào lính vũ trang đầy mình
- Vua Ba-La-Nại hoảng kinh
- Vội vàng triệu tập triều đình lại ngay
- Họp bàn tìm kế hoạch hay
- Hầu mong chống đỡ với bầy xâm lăng,
- Họ khuyên vua: "Chớ đầu hàng
- Cùng nhau chống trả ngoại bang đến cùng
- Ta cần bảo vệ hoàng cung
- Giữ gìn ngôi vị quốc vương nước nhà,
- Thoạt tiên mình hãy cử ra
- Một viên võ tướng tài ba hơn người
- Đã từng vô địch lâu đời
- Thay vua chiến đấu tại nơi chiến trường
- Nếu không thắng được đối phương
- Thời ta mới để hoàng cung dự phần
- Bấy giờ bệ hạ đích thân
- Trổ tài ra trận cầm quân diệt thù"
- Lời nghe hợp với ý vua
- Nên ông quan võ từ xưa đứng đầu
- Giữ ngôi vô địch đã lâu
- Quốc vương triệu tới cùng nhau luận bàn
- Quốc vương lên tiếng hỏi quan:
- "Liệu rằng có thể phá tan giặc này?"
- Ông quan võ trả lời ngay
- Muốn rằng có được ngựa hay để dùng:
- "Nếu mà bệ hạ đồng lòng
- Hạ thần xin được cưỡi con ngựa nòi
- Khôn ngoan can đảm lâu rồi
- Chắc là sẽ thắng tại nơi trận tiền!"
- Quốc vương đồng ý nói liền:
- "Hỡi quan vô địch tôi hiền trung trinh
- Ta luôn trông cậy vào khanh
- Cùng là ngựa báu thông minh tốt nòi
- Cứu nguy vương quốc này thôi
- Tùy khanh định liệu chuyện nơi chiến trường!"
- *
- Ông quan nhận lệnh quốc vương
- Vội vàng đi tới nơi chuồng hoàng cung
- Ngựa nòi ăn uống vừa xong
- Được mang đầy đủ yên cương trên người
- Khoác thêm áo giáp bên ngoài
- Cùng đồ trang sức rạng ngời châu thân
- Ông quan kỵ mã tới gần
- Cúi chào ngựa quý muôn phần nghiêm trang
- Rồi leo lên cưỡi hiên ngang
- Một người, một ngựa phóng sang phía thù
- Ngựa nòi thông thái từ xưa
- Hiểu ra tình thế rất ư hiểm nghèo
- Nhủ lòng: "Quân địch quá nhiều
- Lân bang bảy nước hò reo vây thành
- Ngựa, voi, vũ khí, tinh binh
- Nước mình cùng quốc vương mình nguy nan,
- Quốc vương nhân ái vô ngần
- Lại thêm tin tưởng trăm phần nơi ta
- Ta đâu có thể lơ là
- Để quân địch thắng trận mà đành tâm.
- Nếu ta giúp đỡ ông quan
- Để rồi tàn sát địch quân chuyến này
- Bảy vua bị giết tại đây
- Tức là ta đã tiếp tay hại người
- Sát sinh phạm tội mất rồi
- Xấu xa như vậy ta thời tránh xa,
- Dịp này ta muốn đưa ra
- Một lời giáo huấn cao xa tuyệt vời:
- Không nên giết hại ở đời
- Bảy vua bị bắt sống thời mới hay
- Mới là chuyện vĩ đại thay
- Mới là chiến thắng tràn đầy vinh quang!"
- Những suy tư đẹp vô vàn
- Ngựa bèn thổ lộ với quan cưỡi mình.
- Rồi xông ra trận nhiệt tình
- Sau khi quan sát chung quanh chiến trường
- Chồm lên dậm cẳng hí vang
- Lao vào đột kích đối phương tưng bừng
- Tự tin, mạnh mẽ, kiêu hùng
- Địch quân hốt hoảng tìm đường tháo lui.
- Đoàn quân thứ nhất thua rồi
- Vua thời bị bắt, quân thời bị tan
- Bất ngờ, nhanh chóng, dễ dàng
- Tránh đường chém giết bạo tàn như xưa.
- *
- Thế rồi lần lượt các vua
- Đều thua chiến trận cũng như người đầu
- Sáu vua bị bắt giống nhau
- Giải vào giam giữ trước sau trong thành
- Tưởng như sắp dứt chiến tranh
- Nào ngờ lính nọ nấp rình một nơi
- Dùng gươm đâm lén ngựa nòi
- Bên sườn máu đỏ tuôn rơi dầm dề
- Hằn sâu thương tích nặng nề
- Khiến quan kỵ mã nghĩ suy ngại ngần
- Lòng can đảm chợt tiêu tan
- Nghĩ rằng: "Ngựa yếu khó ngăn quân thù
- Địch quân kia khó đánh thua
- Đạo quân thứ bẩy có vua kiêu hùng,
- Ta nên chọn một ngựa thường
- Phủ ngoài áo giáp, yên cương sẵn sàng
- Cũng to lớn, cũng hiên ngang
- Để thay cho ngựa nòi đang thảm sầu!"
- Nghĩ xong ông chẳng chờ lâu
- Lệnh thay thế ngựa truyền mau ra rồi.
- *
- Tuy đang đau đớn thân người
- Ngựa nòi thấy vậy mở lời can ngăn:
- "Thưa ông, ông có biết chăng
- Nếu ông xử dụng ngựa thường như xưa
- Giết nhau mong chuyện hơn thua
- Thì dù thắng cũng bằng thừa mà thôi
- Sát sinh đã tạo nghiệp rồi
- Vinh quang chốc lát, luân hồi dài lâu
- Xin ông hãy xét lại mau
- Ngựa nòi thuần chủng đứng đầu là tôi
- Riêng tôi giúp được ông thôi
- Xông vào trận tuyến đủ tài tấn công
- Phá tan hàng ngũ địch quân
- Mà không sát hại một nhân mạng nào
- Bắt vua thứ bảy. Lành sao!
- Chiến tranh chấm dứt biết bao an bình!"
- Ông quan nghe ngựa khuyên mình
- Nghe xong ông lại lên tinh thần rồi
- Theo lời ngựa thi hành thôi.
- Ngựa nòi gắng gượng vươn người đứng lên
- Vết thương băng bó kỹ thêm,
- Chở quan kỵ mã trên yên kiêu hùng
- Với đà cố gắng phi thường
- Ngựa lao trở lại chiến trường hăng say
- Đạo quân thứ bảy phá ngay
- Đồng thời bắt sống vua này êm xuôi
- Hết xâm lăng! Hết nổi trôi!
- Chiến tranh lắng đọng, khắp nơi thái bình.
- *
- Ngựa nòi trầm trọng bệnh tình
- Quốc vương nhỏ lệ, thân hành đến thăm
- Ngựa bèn trịnh trọng trối trăng:
- "Tôi xin được một đặc ân cuối cùng
- Hòa bình khi tái lập xong
- Đừng thêm đổ máu mới mong lâu dài
- Tôi xin trông cậy ở ngài
- Ra tay phóng thích, triển khai tâm từ
- Thả luôn tất cả bảy vua
- Lân bang chung sống coi như một nhà!"
- Nói xong ngựa duỗi mình ra
- Từ từ nhắm mắt lìa xa cõi trần.
- Quốc vương cùng với quan, quân
- Xót xa nhỏ lệ muôn phần tiếc thương,
- Thả vua bảy nước lân bang
- Về sau chung sống trăm đường bình yên,
- Cùng nhau hỏa táng ngựa hiền
- Khắp nơi vang vọng lời khuyên nhân từ.
- (phỏng dịch theo bản văn xuôi
- THE GREAT HORSE KNOWING-ONE
- của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)