- Kinh Tăng Chi Bộ
- HT. Thích Minh Châu dịch
- 4a
- CHƯƠNG BỐN
- BỐN PHÁP
I. PHẨM BHANDAGÀMA
(1) GIÁC NGỘ
Như vậy, tôi nghe :
Một thời, Thế Tôn trú ở
giữa dân chúng Vajji, tại làng Bhanda. Tại đấy, Thế Tôn bảo các Tỷ-kheo
:
- Này các Tỷ-kheo.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các tỷ-kheo ấy vâng đáp
Thế Tôn. Thế tôn nói như sau :
2.- Này các Tỷ-kheo, do
không giác ngộ, không thể nhập bốn pháp, như vậy phải chạy dài, phải
luân chuyển trong một thời gian dài, đối với Ta và đối với các Thầy
! Thế nào là bốn ?
3. Này các Tỷ-kheo, do không
giác ngộ, không thể nhập Thánh giới, như vậy phải chạy dài, phải
luân chuyển trong một thời gian dài, đối với Ta và đối với các Thầy.
Này các Tỷ-kheo, do không giác ngộ, không thể nhập Thánh định, … Thánh
tuệ, … Thánh giải thoát, như vậy phải chạy dài, phải luân chuyển
trong một thời gian dài, đối với Ta và đối với các Thầy.
4. Này các Tỷ-kheo, khi nào
Thánh giới này được giác ngộ, được thể nhập; Thánh tuệ được giác
ngộ, được thể nhập; Thánh định được giác ngộ, được thể nhập;
Thánh giải thoát được giác ngộ, được thể nhập; hữu ái được chặt
đứt, dây cột của hữu được đoạn tận, nay không còn tái sanh.
Thế Tôn nói như vậy. Thiện
Thệ sau khi nói như vậy, bậc Đạo sư lại nói thêm :
Giới, Thiền định, Trí
tuệ
Với giải thoát vô thượng
Gotama xưng danh
Giác ngộ những pháp này
Đức Phật thắng tri chúng
Thuyết pháp cho Tỷ-kheo
Đạo sư đoạn tận khổ
Bậc Tuệ nhãn tịch tịnh.
(2) RỜI KHỎI
1.- Người không thành tựu
bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, được gọi là bị rời khỏi pháp luật
này. Thế nào là bốn ?
Không thành tựu Thánh giới,
này các Tỷ-kheo, được gọi là bị rời khỏi pháp luật này. Không thành
tựu Thánh Thiền định, này các Tỷ-kheo, … không thành tựu Thánh Trí tuệ,
này các Tỷ-kheo … không thành tựu Thánh giải thoát, này các Tỷ-kheo,
được gọi là bị rời khỏi pháp luật này.
Không thành tựu bốn pháp
này, này các Tỷ-kheo, được gọi là bị rời khỏi pháp luật này.
2. Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, được gọi là không rời khỏi pháp luật này. Thế nào
là bốn ?
3. Thành tựu Thánh giới,
này các Tỷ-kheo, được gọi là không rời khỏi pháp luật này. Thành tựu
Thánh Thiền định, này các Tỷ-kheo, … thành tựu Thánh Trí tuệ, này các
Tỷ-kheo … thành tựu Thánh giải thoát, này các Tỷ-kheo, được gọi là
không rời khỏi pháp luật này.
Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, được gọi là không rời khỏi pháp luật này.
Sau khi chết họ rơi
Bị rơi họ tham ái
Do vậy họ trở lại
Một lần nữa tái sanh
Đã làm việc phải làm
Đã thích việc đáng thích
Người ấy được an lạc
Do an lạc đưa đến
(3) MẤT GỐC (1)
- Tán thán, không tán thán,
tín nhiệm, không tín nhiệm.
1. Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, kẻ ngu, không thông minh, không phải bậc Chân nhân, tự
mình sử xự như môt kẻ mất gốc, bị thương tích, phạm tội, bị kẻ
trí quở trách, và tạo nên nhiều điều vô phước. Thế nào là bốn ?
Không có suy xét, không có cứu
xét, tán thán người không đáng tán thán ; Không có suy xét, không có cứu
xét, không tán thán người đáng tán thán ; Không có suy xét, không có cứu
xét, tỏ bày sự tín nhiệm ở những chỗ không đáng tín nhiệm; Không có
suy xét, không có cứu xét, bất tín nhiệm tại những chỗ đáng tín nhiệm.
Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, kẻ ngu, không thông minh, không phải bậc Chân nhân, tự
mình sử xự như môt kẻ mất gốc, bị thương tích, phạm tội, bị kẻ
trí quở trách, và tạo nên nhiều điều vô phước.
2. Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí, thông minh, là bậc Chân nhân, tự mình sử
xự không như môt kẻ mất gốc, không bị thương tích, không phạm tội,
không bị kẻ trí quở trách, và tạo nên nhiều điều phước đức. Thế
nào là bốn ?
Sau khi suy xét, sau khi cứu
xét, không tán thán những người không đáng được tán thán; Sau khi suy
xét, sau khi cứu xét, tán thán những người đáng được tán thánl; Sau khi
suy xét, sau khi cứu xét, tỏ bày sự tín nhiệm ở những chỗ đáng tín
nhiệm; sau khi suy xét, sau khi cứu xét, tín nhiệm tại những chỗ đáng
tín nhiệm. Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí,
thông minh, là bậc Chân nhân, tự mình sử xự không như môt kẻ mất gốc,
không bị thương tích, không phạm tội, không bị kẻ trí quở trách, và tạo
nên nhiều điều phước đức.
Ai khen người đáng chê
Ai chê người đáng khen
Kẻ ấy với miệng lưỡi
Chứa chấp điều bất hạnh
Do vì bất hạnh ấy
Không tìm được an lạc
Nhỏ nhen không đáng kể
Là loại bất hạnh này
Bất hạnh do cờ bạc
Phá hoại các tài sản
Lớn hơn, lớn hơn nhiều
Là loại bất hạnh này
Cho tất cả mọi người
Và cả với riêng mình
Những ai với ác ý
Đối với bậc Thiện thệ
Trải qua một trăn ngàn
Thời Nirabbudà
Và cộng ba mươi sáu
Với năm Abbudà
Bị sanh vào địa ngục
Trong suốt thời gian ấy
Nếu mắng nhiếc bậc Thánh
Với lời, ý, nguyện ác.
(4) MẤT GỐC (2)
1.- Do tà hạnh trong bốn sự,
này các Tỷ-kheo, kẻ ngu, không thông minh, không phải bậc Chân nhân, tự
mình sử xự như môt kẻ mất gốc, bị thương tích, phạm tội, bị kẻ
trí quở trách, và tạo nên nhiều điều vô phước. Thế nào là tà hạnh
trong bốn sự ?
Tà hạnh đối với mẹ, này
các Tỷ-kheo, kẻ ngu, không thông minh … tạo nên nhiều điều vô phước.
Tà hạnh đối với cha, này các Tỷ-kheo, … tà hạnh đối với Như Lai, này
các Tỷ-kheo, kẻ ngu, không thông minh, không phải bậc Chân nhân … tạo
nên nhiều điều vô phước. Tà hạnh trong bốn pháp này, này các Tỷ-kheo,
kẻ ngu, không thông minh, … tạo nên nhiều điều vô phước.
2. Chánh hạnh trong bốn sự
này, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí, thông minh, là bậc Chân nhân, tự
mình sử xự không như môt kẻ mất gốc, không bị thương tích, không phạm
tội, không bị kẻ trí quở trách, và tạo nên nhiều điều phước đức.
Thế nào là chánh hạnh trong bốn sự ?
Chánh hạnh đối với mẹ,
này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí, thông minh … tạo nhiều phước đức. Chánh
hạnh đối với cha, này các Tỷ-kheo, … chánh hạnh đối với Như Lai, chánh
hạnh đối với đệ tử Như Lai, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí, thông
minh, là bậc Chân nhân, tự mình sử xự không như môt kẻ mất gốc … tạo
nhiều phước đức. Chánh hạnh trong bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, bậc
Hiền trí, thông minh, … tạo nhiều phước đức.
Đối với mẹ và cha
Ai hành xử tà vạy
Với Như Lai Chánh Giác
Hay với đệ tử Ngài
Người xử sự như vậy
Tại nhiều điều vô phước
Những ai có ác hạnh
Đối với mẹ và cha
Đời này, bậc trí trách
Đời sau sanh đọa xứ
Đối với mẹ và cha
Ai hành xử chơn chánh
Với Như Lai Chánh Giác
Hay với đệ tử Ngài
Người xử sự như vậy
Tại nhiều điều phước đức
Những ai có chánh hạnh
Đối với mẹ và cha
Đời này, bậc trí khen
Đời sau hưởng Thiên giới
(5) THUẬN DÒNG
1.- Có bốn hạng người này,
này các Tỷ-kheo, có mặt, hiện hữu ở đời. Thế nào là bốn ? Hạng người
đi thuận dòng, hạng người đi nghịch dòng, hạng người tự đứng lại,
vị Bà-la-môn đã vượt qua đến bờ biên kia, đứng trên đất liền.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là hạng người đi thuận dòng ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, có hạng người
thọ hưởng các dục và làm các nghiệp ác. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là
hạng người đi thuận dòng.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là hạng người đi ngược dòng ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, có hạng
người không thọ hưởng các dục, không làm ác nghiệp, với khổ, với
ưu, nước mắt đầy mặt, khóc than, sống Phạm hạnh viên mãn thanh tịnh.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là hạng người đi ngược dòng.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là hạng người tự đứng lại ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người do diệt tận năm hạ phần kiết sử, được hóa sanh, tại
đấy nhập Niết-bàn, không còn trở lại đời ấy nữa. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là hạng người tự đứng lại.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là vị Bà-la-môn đã vượt qua đến bờ biên kia, đứng trên đất liền
?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người do hoại diệt các lậu hoặc, ngay trong hiện tại, tự
mình với thắng trí, chứng ngộ, chứng đạt và an trú vô lậu tâm giải
thoát, tuệ giải thoát. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là vị Bà-la-môn đã vượt
qua đến bờ biên kia, đứng trên đất liền.
Bốn hạng người này, này
các Tỷ-kheo, có mặt, hiện hữu ở đời.
Những ai sống ở đời
Không chế ngự các dục
Không từ bỏ ly tham
Thọ hưởng các dục vọng
Họ đi đến sanh già
Đến rồi lại đến nữa
Bị khát ái trói buộc
Họ đi thuận dòng đời
Do vậy bậc có trí
Ở đời, trú chánh niệm
Không thọ hưởng các dục
Không hành trì điều ác
Dầu chịu sự khổ đau
Từ bỏ các dục vọng
Họ được gọi hạng người
Đi ngược lại dòng đời
Những ai quyết đoạn tận
Năm phiền não kiết sử
Bậc hữu học viên mãn
Không còn bị thốt thất
Đạt được tâm điều phục
Các căn được định tĩnh
Vị ấy được gọi là
Người đã tự đứng lại
Đối các pháp thắng liệt
Vị ấy được giác tri
Đã được quyét, quạt sạch
Các pháp được chấm dứt
Vị ấy bậc trí giả
Phạm hạnh được thành tựu
Được tên gọi danh xưng
Bậc đã đi đến nơi
Chỗ tận cùng thế giới
Bậc đã đến bờ kia.
(6) HỌC HỎI ÍT
1.- Có bốn hạng người này,
này các Tỷ-kheo, có mặt, hiện hữu ở đời. Thế nào là bốn ? Nghe ít,
điều đã được nghe không khởi lên ; Nghe ít, điều đã được nghe được
khởi lên ; Nghe nhiều, điều đã được nghe không khởi lên ; Nghe nhiều,
điều đã được nghe có khởi lên.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là người nghe ít, điều đã được nghe không khởi lên ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người được nghe ít về kinh : Ứng tụng, ký thuyết, các Bài kệ,
Cảm hứng ngữ, Như thị thuyết, Bổn sanh, VỊ tằng hữu, Phương quảng.
Người ấy, với điều đã được nghe ít ỏi này, không biết nghĩa, không
biết pháp, không thực hành pháp đúng pháp. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là
người nghe ít, điều đã được nghe không khởi lên.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là người nghe ít, điều đã được nghe được khởi lên ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người được nghe ít về kinh : Ứng tụng, ký thuyết, các Bài kệ,
Cảm hứng ngữ, Như thị thuyết, Bổn sanh, VỊ tằng hữu, Phương quảng.
Người ấy, với điều đã được nghe ít ỏi này, biết nghĩa, biết pháp,
thực hành pháp đúng pháp. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người nghe ít,
điều đã được nghe có khởi lên.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là người nghe nhiều, điều đã được nghe không khởi lên ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người được nghe nhiều về kinh : Ứng tụng, ký thuyết, các
Bài kệ, Cảm hứng ngữ, Như thị thuyết, Bổn sanh, Vị tằng hữu,
Phương quảng. Người ấy, với điều đã được nghe nhiều này, không biết
nghĩa, không biết pháp, không thực hành pháp đúng pháp. Như vậy, này các
Tỷ-kheo, là người nghe nhiều, điều đã được nghe không khởi lên.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là người nghe nhiều, điều đã được nghe được khởi lên?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người được nghe nhiều về kinh : Ứng tụng, ký thuyết, các
Bài kệ, Cảm hứng ngữ, Như thị thuyết, Bổn sanh, Vị tằng hữu,
Phương quảng. Người ấy, với điều đã được nghe nhiều này, biết nghĩa,
biết pháp, thực hành pháp đúng pháp. Như vậy, này các Tỷ-kheo, là người
nghe nhiều, điều đã được nghe có khởi lên.
Này các Tỷ-kheo, có bốn hạng
người này có mặt, hiện hữu ở đời.
Nếu là người nghe ít
Không định tĩnh trong giới
Họ chỉ trích người ấy,
Cả hai, giới và nghe
Nếu là người nghe ít
Nhưng khéo định trong giới
Họ khen về giới đức
Về nghe không đầy đủ
Nếu là người nghe nhiều
Không định tĩnh trong giới
Họ chỉ trích người ấy,
Về nghe được đầy đủ
Nều là người nghe nhiều
Lại khéo định trong giới
Họ tán thán người ấy
Cả hai, giới và nghe
Phật đệ tử nghe nhiều
Trì pháp có trí tuệ
Như vàng cõi diêm phủ
Ai có thể chỉ trích ?
Chư thiên khen vị ấy
Phạm thiên cũng ngợi khen
(7) CHÓI SÁNG TĂNG CHÚNG
- Có bốn hạng người này,
này các Tỷ-kheo, thông minh, được huấn luyện, không sợ hãi, nghe nhiều,
trì pháp, thực hành pháp, tùy pháp, chói sáng tăng chúng. Thế nào là bốn?
Tỷ-kheo, này các Tỷ-kheo,
thông minh, được huấn luyện, không sợ hãi, nghe nhiều, trì pháp, thực
hành pháp, tùy pháp, chói sáng tăng chúng. Tỷ-kheo-ni, này các Tỷ-kheo, …
nam cư sĩ, này các Tỷ-kheo, …, nữ cư sĩ, này các Tỷ-kheo, thông minh,
được huấn luyện, không sợ hãi, nghe nhiều, trì pháp, thực hành pháp,
tùy pháp, chói sáng tăng chúng.
Ai là người thông minh
Là người không sợ hãi
Lại là người nghe nhiều
Và cũng hạng trì pháp
Đối với chánh diệu pháp
Thực hành pháp tùy pháp
Người như vậy được gọi
Vị chói sáng tăng chúng
Vị Tỷ-kheo đủ giới
Tỷ-kheo-ni nghe nhiều
Bậc cư sĩ tín nam
Bậc cư sĩ tín nữ
Họ chói sáng Tăng chúng
Là ánh sáng Tăng chúng
(8) VÔ SỞ ÚY
- Có bốn vô sở úy của Như
Lai, này các Tỷ-kheo, do thành tựu bốn vô sở úy này, Như Lai tự nhận
cho mình địa vị ngưu vương, rống tiếng con sư tử trong các hội chúng
và chuyển pháp luân. Thế nào là bốn ?
Ngài tự nhận là Chánh Đẳng
Giác, nhưng những pháp này không được Ngài Chánh Đẳng Giác. Ở đấy, nếu
có vị Bà-la-môn, Sa-môn, hay Thiên, Nhân, hay Ma vương, hay Phạm thiên, hay bất
cứ ai ở đời buộc tội ta đúng pháp như vậy; này các Tỷ-kheo, Ta không
thấy có trường hợp này. Này các Tỷ-kheo, do Ta không thấy có trường hợp
này, nên Ta trú, đạt an ổn, đạt được không run sợ, đạt được không
sợ hãi. Như Lai tự nhận là Ngài đã đoạn trừ các lậu hoặc, nhưng các
lậu hoặc này chưa được đoạn trừ. Ở đấy, nếu có vị Bà-la-môn,
Sa-môn, hay Thiên, Nhân, hay Ma vương, hay Phạm thiên, hay bất cứ ai ở đời
buộc tội ta đúng pháp như vậy; này các Tỷ-kheo, Ta không thấy có trường
hợp này. Này các Tỷ-kheo, do Ta không thấy có trường hợp này, nên Ta
trú, đạt an ổn, đạt được không run sợ, đạt được không sợ hãi.
Các pháp Như Lai nói là các chướng ngại pháp, ai có thọ dụng chúng
không đủ có chướng ngại gì. Ở đấy, nếu có vị Bà-la-môn, Sa-môn,
hay Thiên, Nhân, hay Ma vương, hay Phạm thiên, hay bất cứ ai ở đời buộc
tội ta đúng pháp như vậy; này các Tỷ-kheo, Ta không thấy có trường hợp
này. Này các Tỷ-kheo, do Ta không thấy có trường hợp này, nên Ta trú, đạt
an ổn, đạt được không run sợ, đạt được không sợ hãi. Pháp và mục
đích mà Như Lai tuyên bố, không được Người chơn chánh thực hành đoạn
diệt khổ đau. Ở đấy, nếu có vị Bà-la-môn, Sa-môn, hay Thiên, Nhân, hay
Ma vương, hay Phạm thiên, hay bất cứ ai ở đời buộc tội ta đúng pháp
như vậy; này các Tỷ-kheo, Ta không thấy có trường hợp này.
Này các Tỷ-kheo, do Ta không
thấy có trường hợp này, nên Ta trú, đạt an ổn, đạt được không run
sợ, đạt được không sợ hãi.
Bốn pháp không sợ hãi này
của Như Lai, này các Tỷ-kheo, do thành tựu bốn vô sở úy này, Như Lai tự
nhận cho mình địa vị ngưu vương, rống tiếng con sư tử trong các hội
chúng và chuyển pháp luân.
Các loại luận đàm này,
Được y chỉ rộng rãi
Sa-môn, Bà-la-môn,
Nương tựa, y chỉ họ
Khi họ đến Như Lai
Họ không còn tồn tại
Các luận đàm được nói
Họ run sợ, sợ hãi
Ai chinh phục tất cả
Chuyển vận được Pháp
luân
Vì lòng thương tất cả
Moϩ chúng sanh hữu tình
Với những bậc như vậy
Tối thắng giữa Thiên nhân
Mọi chúng sanh đảnh lễ
Bậc vượt quan sanh hữu.
(9) KHÁT ÁI
- Có bốn ái sanh khởi này,
này các Tỷ-kheo, khi nào ái sanh, có thể sanh khởi nơi vị Tỷ-kheo. Thế nào
là bốn ?
Do nhận y áo, này các Tỷ-kheo,
ái khi khởi lên, khởi lên nơi vị Tỷ-kheo, hay do nhận đồ ăn khất thực
… hay do nhận sàng tọa … hay do nhận đây là hữu, đây là phi hữu, ái
khi khởi lên, khởi lên vị Tỷ-kheo.
Bốn ái sanh khởi này, này
các Tỷ-kheo, khi nào ái sanh, có thể sanh khởi nơi vị Tỷ-kheo.
Người có ái làm bạn
Sẽ luân chuyển dài dài
Khi hiện hữu chỗ này
Khi hiện hữu chỗ khác
Người ấy không dừng được
Sự luận chuyển tái sanh
Rõ biết nguy hại này
Chính ái sanh đau khổ
Tỷ-kheo từ bỏ ái
Không nắm giữ chấp thủ
An trú, không thất niệm
Vị ấy sống xuất gia.
(10) CÁC ÁCH
1.- Này các Tỷ-kheo, có bốn
ách này. Thế nào là bốn ? Dục ách, hữu ách, kiến ách, vô minh ách.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là dục ách ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người không như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị
ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các dục. Do như không thật quán tri sự tập
khởi, sự chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các dục, nên dục
tham, dục hỷ, dục luyến, dục đam mê, dục khát, dục não, dục chấp thủ,
dục ái trong các dục chiếm đóng và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi
là dục ách.
Và thế nào là hữu ách ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người không như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị
ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các hữu. Do như không thật quán tri sự tập
khởi, sự chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các hữu, nên hữu
tham, hữu hỷ, hữu luyến, hữu đam mê, hữu khát, hữu não, hữu chấp thủ,
hữu ái trong các hữu chiếm đóng và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi
là hữu ách.
Và thế nào là kiến ách ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người không như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị
ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly của các kiến. Do như không thật quán tri
sự tập khởi, sự chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các kiến,
nên kiến tham, kiến hỷ, kiến luyến, kiến đam mê, kiến khát, kiến não,
kiến chấp thủ, kiến ái trong các kiến chiếm đóng và tồn tại. Này
các Tỷ-kheo, đây gọi là kiến ách.
Và thế nào là vô minh ách
?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người không như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị
ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly của sáu xúc xứ. Do như không thật quán
tri sự tập khởi … sự xuất ly của sáu xúc xứ, nên vô minh, vô trí
trong sáu xúc xứ xâm chiếm và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là
vô minh ách.
Đây là dục ách, hữu ách,
kiến ách và vô minh ách.
Bị trói buộc bởi các ác
bất thiện pháp, các phiền não, các pháp bị tái sanh, phiền nhiễu, các
quả khổ dị thục trong tương lai, bởi sanh già, chết, do vậy được gọi
là không an ổn bới các ách. Này các Tỷ-kheo, có bốn ách này.
2. Này các Tỷ-kheo, có bốn
ách ly này. Thế nào là bốn ? Ly dục ách, ly hữu ách, ly kiến ách, ly vô
minh ách.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là ly dục ách ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị ngọt,
sự nguy hại, sự xuất ly các dục. Do như thật quán tri sự tập khởi, sự
chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các dục, nên dục tham, dục
hỷ, dục luyến, dục đam mê, dục khát, dục não, dục chấp thủ, dục
ái trong các dục không xâm chiếm và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi
là ly dục ách.
Và thế nào là ly hữu ách
?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị ngọt,
sự nguy hại, sự xuất ly các hữu. Do như thật quán tri sự tập khởi, sự
chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các hữu, nên hữu tham, hữu
hỷ, hữu luyến, hữu đam mê, hữu khát, hữu não, hữu chấp thủ, hữu
ái trong các hữu không chiếm đóng và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi
là ly hữu ách.
Và thế nào là ly kiến ách
?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị ngọt,
sự nguy hại, sự xuất ly của các kiến. Do như thật quán tri sự tập khởi,
sự chấm dứt, vị ngọt, sự nguy hại, sự xuất ly các kiến, nên kiến
tham, kiến hỷ, kiến luyến, kiến đam mê, kiến khát, kiến não, kiến chấp
thủ, kiến ái trong các kiến không chiếm đóng và tồn tại. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là ly kiến ách.
Và thế nào là ly vô minh
ách ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo,
có hạng người như thật quán tri sự tập khởi, sự chấm dứt, vị ngọt,
sự nguy hại, sự xuất ly của sáu xúc xứ. Do như thật quán tri sự tập
khởi … sự xuất ly của sáu xúc xứ, nên vô minh, vô trí trong sáu xúc xứ
không xâm chiếm và tồn tại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là ly vô minh
ách.
Đây là ly dục ách, ly hữu
ách, ly kiến ách và ly vô minh ách.
Không bị trói buộc bởi
các ác bất thiện pháp, các phiền não, các pháp bị tái sanh, phiền nhiễu,
các quả khổ dị thục trong tương lai, bởi sanh già, chết, do vậy được
gọi là an ổn khỏi các ách. Này các Tỷ-kheo, có bốn ly ách này.
Bị trói buộc cả hai
Dục ách và hữu ách
Bị trói buộc kiến ách
Với vô minh thượng phủ
Chúng sanh bị luân chuyển
Đi đến sanh và chết
Những ai liễu tri dục
Và toàn bộ hữu ách
Nhổ vất bỏ kiến ách
Và từ bỏ vô minh
Ly hệ tất cả ách
Họ vượt khỏi các ách
II. PHẨM HÀNH
(11) HÀNH
1.- Này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
khi đang đi khởi lên dục tầm, hay sân tầm, hai hại tầm mà nếu Tỷ-kheo
chấp nhận, không có từ bỏ, không có tẩy sạch, không có chấm dứt,
không có đi đến không hiện hữu; này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo đang đi
có sở hành như vậy, vị ấy được gọi là người không có nhiệt tình,
không có xấu hổ, liên tục thường hằng biếng nhác, tinh tấn hạ liệt.
Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo khi đang đứng … khi đang ngồi … khi đang
nằm, thức khởi lên dục tầm, hay sân tầm, hai hại tầm mà nếu Tỷ-kheo
chấp nhận, không có từ bỏ, không có tẩy sạch, không có chấm dứt,
không có đi đến không hiện hữu; này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo đang nằm,
thức có sở hành như vậy, vị ấy được gọi là người không có nhiệt
tình, không có xấu hổ, liên tục thường hằng biếng nhác, tinh tấn hạ
liệt.
2. Này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
khi đang đi khởi lên dục tầm, hay sân tầm, hai hại tầm mà nếu Tỷ-kheo
không chấp nhận, từ bỏ, tẩy sạch, chấm dứt, đi đến không hiện hữu;
này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo đang đi có sở hành như vậy, vị ấy được
gọi là người có nhiệt tình, có xấu hổ, liên tục thường hằng, tinh cần
tinh tấn, siêng năng. Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo khi đang đứng … khi
đang ngồi … khi đang nằm, thức khởi lên dục tầm, hay sân tầm, hai hại
tầm mà nếu Tỷ-kheo không chấp nhận, từ bỏ, tẩy sạch, chấm dứt, đi
đến không hiện hữu; này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo đang nằm, thức có sở
hành như vậy, vị ấy được gọi là người có nhiệt tình, có xấu hổ,
liên tục thường hằng, tinh cần tinh tấn, siêng năng.
Nếu khi đi khi đứng
Khi ngồi hay khi nằm
Khởi lên các ác tầm
Liên hệ đến gia đình
Thực hành theo ác đạo
Mờ ám bởi si mê
Vị Tỷ-kheo như vậy
Không chứng Vô thượng giác
Ai khi đi khi đứng
Khi ngồi hay khi nằm
Điều phục được tâm tư
Yêu thích tầm chỉ định
Vị Tỷ-kheo như vậy
Chứng được Vô thượng giác
(II) (12) CHẾ NGỰ
- Này các Tỷ-kheo, hãy sống
đầy đủ giới, đầy đủ giới bổn Pàtimokkha, được chế ngự với sự
chế ngự của Pàtimokkha. Hãy sống đầy đủ uy nghi chánh hạnh, thấy sợ
hãi trong các lỗi nhỏ nhặt, chấp nhận và học tập trong các học pháp.
Đã sống sống đầy đủ giới, đầy đủ giới bổn Pàtimokkha, đã được
chế ngự với sự chế ngự của Pàtimokkha, sống đầy đủ uy nghi chánh hạnh,
thấy sợ hãi trong các lỗi nhỏ nhặt, chấp nhận và học tập trong các học
pháp, còn có gì cần phải làm thêm nữa ? Nếu Tỷ-kheo trong khi đi, tham, sân,
si được từ bỏ, hôn trầm thụy miên, trạo hối, nghi được từ bỏ,
tinh cần, tinh tấn, không có thụ động, niệm được an trú không có thất
niệm, thân được khinh an, không có cuống nhiệt, tâm được định tĩnh
nhất tâm. Này các Tỷ-kheo, nếu các Tỷ-kheo khi đang đi có sở hành như vậy;
vị ấy được gọi là người có nhiệt tâm, có xấu hổ, liên tục thường
hằng, tinh cần tinh tấn, siêng năng. Nếu Tỷ-kheo trong khi đứng, … nếu
Tỷ-kheo trong khi ngồi … nếu Tỷ-kheo trong khi nằm thức, tham, sân, si được
từ bỏ … hôn trầm thụy miên, trạo hối, nghi được từ bỏ, tinh cần,
tinh tấn, không có thụ động, niệm được an trú không có thất niệm,
thân được khinh an, không có cuống nhiệt, tâm được định tĩnh nhất tâm.
Này các Tỷ-kheo, nếu các Tỷ-kheo khi đang thức có sở hành như vậy; vị
ấy được gọi là người có nhiệt tâm, có xấu hổ, liên tục thường hằng,
tinh cần tinh tấn, siêng năng.
Đi đứng biết tự chế
Ngồi nằm biết tự chế
Tỷ-kheo biết tự chế
Khi co tay, duỗi tay
Phía trên, ngang cùng khắp
Xa cho đến cùng tột
Bất cứ sanh thú nào
Ở tại thế giới này
Khéo quán sát sanh diệt
Của tất cả pháp uẩn
Tâm chỉ tịnh chánh hạnh
Thường xuyên chuyên học tập
Liên tục, hằng siêng năng
Tỷ-kheo được gọi vậy.
(13) CHÁNH CẦN
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
chánh cần này. Thế nào là bốn ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị
Tỷ-kheo với mục đích khiến cho các ác, bất thiện pháp từ trước chưa
sanh không được sanh khởi, khởi lên ý muốn, cố gắng, tinh tấn, sách
tâm, trì tâm; với mục đích khiến cho các ác, bất thiện pháp đã sanh ra
được diệt trừ, khởi lên ý muốn, cố gắng, tinh tấn, sách tâm, trì
tâm; với mục đích khiến cho các thiện pháp từ trước chưa sanh không
được sanh khởi, khởi lên ý muốn, cố gắng, tinh tấn, sách tâm, trì
tâm; với mục đích khiến cho các thiện pháp đã được sanh có thể duy
trì, không có mù mờ, được tăng trưởng, được quảng đại, được tu
tập, được viên mãn, khởi lên ý muốn, cố gắng, tinh tấn, sách tâm,
trì tâm; này các Tỷ-kheo, đây là bốn chánh cần.
Với các pháp chánh cần
Chúng chinh phục Ma giới
Không dính chúng vượt qua
Sợ hãi về sanh tử
Hoan hỷ ly dục vọng
Chúng thắng Ma, Ma quân
Mọi lực namuci
Chúng thoát ly an lạc.
(14) CHẾ NGỰ
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
tinh cần này. Thế nào là bốn ? Tinh cần chế ngự, tinh cần đoạn tận,
tinh cần tu tập, tinh cần hộ trì.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là tinh cần chế ngự ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo với mắt thấy
sắc, không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những
nguyên vì, vì nhãn căn không được chế ngự, khiến tham ái ưu bi, các ác
bất thiện pháp khởi lên, Tỷ-kheo chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì nhãn
căn, thật hành sự hộ trì nhãn căn. Khi tai nghe tiếng … mũi ngửi hương
… lưỡi nếm vị … thâm cảm xúc … ý nhận thức các pháp, vị ấy
không nắm giữ tướng chung, không nắm giữ tướng riêng. Những nguyên
vì, vì ý căn không được chế ngự, khiến tham ái ưu bi, các ác bất thiện
pháp khởi lên, Tỷ-kheo chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì ý căn, thật hành
sự hộ trì ý căn. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là tinh cần chế ngự.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là tinh cần đoạn tận ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo không có
chấp nhận dục tầm khởi lên, từ bỏ, tẩy sạch, khiến cho không hiện
hữu lại; không có chấp nhận sân tầm khởi lên … không có chấp nhận
hại tầm khởi lên, từ bỏ, tẩy sạch, chấm dứt, khiến cho không hiện
hữu lại, không có chấp nhận các ác bất thiện khởi lên, từ bỏ, tẩy
sạch, chấm dứt, khiến cho không hiện hữu lại. Này các Tỷ-kheo, đây gọi
là tinh cần đoạn tận.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là tinh cần tu tập ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo tu tập niệm
giác chi, y chỉ viễn ly, y chỉ ly tham, y chỉ đoạn diệt, đưa đến xả
ly; tu tập trạch pháp giác chi … tu tập tinh tấn giác chi … tu tập hỷ
giác chi … tu tập khinh an giác chi … tu tập định giác chi … tu tập xả
giác chi, y chỉ viễn ly, y chỉ ly tham, y chỉ đoạn diệt, đưa đến xả
ly. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là tinh cần tu tập.
Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là tinh cần hộ trì ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo hộ trì định
tưóng hiền thiện đã sanh, tướng bộ xương, tướng trùng ăn, tướng bầm
xanh, tướng đầyứ, mủ nồng, tướng nứt nẻ, tướng phồng trướng. Này
các Tỷ-kheo, đây gọi là tinh cần hộ trì.
Này các Tỷ-kheo, có bốn
này tinh cần này.
Chế ngự và đoạn tận
Tu tập và hộ trì
Bốn loại tinh cần này
Được bà con mặt trời
Tuyên bố và thuyết giảng
Ở đời vị Tỷ-kheo
Nhiệt tình đối với chúng
Đạt được diệt khổ tận
(15) THI THIẾT
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
thi thiết tối thượng này. Thế nào là bốn ?
Tối thượng trong những kẻ
có tự ngã, này các Tỷ-kheo, tức là Ràhu, A-tu-la vương. Tối thượng
trong các vị thọ hưởng các dục, này các Tỷ-kheo, tức là vua Mandhàtà.
Tối thượng trong các vị có quyền lực tối thắng, này các Tỷ-kheo, tức
là ác Ma. Trong thế giới chư Thiên, A飠ma, Phạm thiên, cùng với các Sa-môn, Bà-la-môn,
chư Thiên và loài Người, này các Tỷ-kheo, Như Lai được gọi là tối thượng,
bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác.
Này các Tỷ-kheo, có bốn sự
thi thiết tối thượng này.
Ràhù là tối thượng
Trong các vị tự ngã
Mandhàtà tối thượng
Trong các vị hưởng dục
Màrà là tối thượng
Giữa những bậc uy quyền
Với thần túc danh xưng
Vị ấy được chói sáng
Phía trên, ngang phía dưới
Khắp sanh thú ở đời
Trong thế giới chư Thiên
Phật được gọi tối thượng.
(16) TRÍ TẾ NHỊ
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
trí tế nhị này. Thế nào là bốn ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
thành tựu trí tế nhị đối với sắc, không thấy một trí tế nhị đối
với sắc tối thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng ấy. Vị
ấy không có phát nguyện đạt đến một trí tế nhị đối với sắc nào
khác tối thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng ấy. Vị ấy
thành tựu trí tế nhị đối với thọ, không thấy một trí tế nhị đối
với thọ nào khác tối thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng
ấy. Vị ấy không có phát nguyện đạt đến một trí tế nhị đối với
thọ nào khác tối thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng ấy.
Vị ấy thành tựu trí tế nhị đối với tưởng … thành tựu trí tế nhị
đối với các hành, không thấy một trí tế nhị đối với hành nào khác
tối thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng ấy. Vị ấy không
có phát nguyện đạt đến một trí tế nhị đối với hành nào khác tối
thượng hơn, thù diệu hơn trí tế nhị thù thắng ấy. Này các Tỷ-kheo,
đây là bốn trí tế nhị.
Biết trí tế nhị sắc
Biết hiện hữu các thọ
Từ đâu tưởng sanh khởi
Tại đâu tưởng chấm dứt
Biết các hành biến khác
Là không, không là ngã
Nếu Tỷ-kheo thấy chánh
Tịch tịnh, ưu tịch tịnh
Thọ trì thân tối hậu
Thắng Ma và Ma quân.
(17) SANH THÚ KHÔNG NÊN ĐI
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
sanh thú này không nên đi mà đi. Thế nào là bốn ?
Đi đến sanh thú vì dục,
đi đến sanh thú vì sân, đi đến sanh thú vì si, đi đến sanh thú vì sợ
hãi. Có bốn sanh thú không nên đi mà đi này.
Dắt dẫn bởi dục sân
Bới sợ hãi si mê
Ai không vượt chánh pháp
Thời danh xưng người ấy
Bị tổn hại hư hại
Như trăng trong thời tối.
(18) SANH THÚ NÊN ĐI
- Này các Tỷ-kheo, có bốn
sanh thú này không nên đi mà đi. Thế nào là bốn ?
Không vì dục đi đến sanh
thú, không vì sân đi đến sanh thú, không vì si đi đến sanh thú, không vì
sợ hãi đi đến sanh thú. Này các Tỷ-kheo, có bốn sanh thú nên đi mà đi
này.
Dắt dẫn bởi dục sân
Bởi sợ hãi si mê
Ai không vượt chánh pháp
Thời danh xưng người ấy
Được đầy đủ vuông
tròn
Như trăng trong thời sáng
(19) KHÔNG NÊN ĐI, NÊN ĐI
(Kinh này là kinh 17 và kinh
18 hợp lại)
(20) NGƯỜI ĐẦU BẾP
- Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, người đầu bếp như vậy tương xứng bị quăng vào địa
ngục. Thế nào là bốn ?
Đi đến sanh thú vì dục,
đi đến sanh thú vì sân, đi đến sanh thú vì si, đi đến sanh thú vì sợ
hãi. Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, người đầu bếp như vậy
tương xứng bị quăng vào địa ngục.
- Thành tựu bốn pháp này,
này các Tỷ-kheo, người đầu bếp như vậy tương xứng được sanh lên
cõi Trời. Thế nào là bốn ?
Không vì dục đi đến sanh
thú, không vì sân đi đến sanh thú, không vì si đi đến sanh thú, không vì
sợ hãi đi đến sanh thú. Thành tựu bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, người
đầu bếp như vậy tương xứng được sanh lên cõi Trời.
Những ai đối với dục
Hạng người không chế ngự
Là hạng người phi pháp
Tôn trọng điều phi pháp
Họ đi bị dắt dẫn
Bởi dục sân, sợ hãi
Làm uế nhiễm hội chúng
Họ được gọi như vậy
Như vậy họ được gọi
Bởi Sa-môn hiểu biết
Do vậy bậc Chân nhân
Các bậc đáng tán thán
Họ trú vào Chánh pháp
Họ không làm điều ác
Họ đi, không bị dẫn
Bởi dục, sân, sợ hãi
Tinh hoa của hội chúng
Họ được gọi nva
Như vậy họ được gọi
Bởi Sa-môn hiểu biết
III. PHẨM URUVELÀ
(21) TẠI URUVELÀ (1)
1. Một thời, Thế Tôn trú
ở Sàvatthi, tại Jetanava, ở khu vườn ông Anàthapindika. Tại đấy, Thế Tôn
gọi các Tỷ-kheo :
- Này các Tỷ-kheo.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Thế Tôn nói như sau :
- Một thời, này các Tỷ-kheo,
ta trú ở Uruvelà trên bờ sống Neranjarà, dưới cây bàng ajapàla, khi mới
thành Chánh giác. Trong khi ta Thiền tịnh độc cư, này các Tỷ-kheo, tư tưởng
sau đây được khởi lên : "Thật là khó khăn, sống không cung kính,
không vâng lời, vậy Ta hãy cung kính, đảnh lễ và sống y chỉ vào một vị
Sa-môn hay Bà-la-môn". Rồi này các Tỷ-kheo, Ta suy nghĩ : "Với mục
đích làm cho giới uẩn chưa được đầy đủ, Ta hãy cung kính, đảnh lễ
và sống y chỉ vào một vị Sa-môn hay Bà-la-môn nào khác. Nhưng Ta không thấy
một chỗ nào trong thế giới chư Thiên, A飠ma và Phạm thiên, giữa quần chúng Sa-môn và
Bà-la-môn, chư Thiên hay loài Người, không có một vị Sa-môn hay Bà-la-môn
nào khác với giới đầy đủ hơn Ta, mà ta có thể sống cung kính, đảnh
lễ, sống y chỉ. Với mục đích làm cho định uẩn chưa được đầy đủ,
Ta hãy cung kính, đảnh lễ và sống y chỉ vào một vị Sa-môn hay
Bà-la-môn nào khác … Với mục đích làm cho tuệ uẩn chưa được đầy
đủ, Ta hãy cung kính, đảnh lễ và sống y chỉ vào một vị Sa-môn hay
Bà-la-môn nào khác … Với mục đích làm cho giải thoát uẩn chưa được
đầy đủ, Ta hãy cung kính, đảnh lễ và sống y chỉ vào một vị Sa-môn
hay Bà-la-môn nào khác. Nhưng Ta không thấy một chỗ nào trong thế giới chư
Thiên, A飠ma và Phạm
thiên, giữa quần chúng Sa-môn và Bà-la-môn, chư Thiên hay loài Người, không
có một vị Sa-môn hay Bà-la-môn nào khác với giới đầy đủ hơn Ta, mà
ta có thể sống cung kính, đảnh lễ, sống y chỉ". Rồi này các Tỷ-kheo,
ta suy nghĩ như sau : "Với pháp này mà Ta đã chơn chánh giác ngộ, Ta
hãy cung kính đảnh lễ và sống y chỉ pháp ấy".
2. Rồi Phạm thiên Sahampati
với tâm tư của mình biết tâm tư của ta, như một nhà lực sĩ duỗi cánh
tay đang co lại, hay co lại bàn tay đang duỗi ra. Cũng như vậy, Phạm thiên
Sahampati biến mất ở Phạm thiên giới và hiện ra trước mặt ta.
Rồi Phạm thiên Sahampati đắp
thượng y vào môt bên vai, với đầu gối chân mặt quỳ trên đất, chắp
tay hướng đến ta và thưa với ta : "Như vậy là phải, bạch Thế Tôn
! Như vậy là phải, bạch Thiện Thệ ! Bạch Thế Tôn, trong thời quá khứ,
các vị A-la-hán, Chánh Đẳng Giác, chư Tôn giả ấy đã cung kính đảnh lễ,
sống y chỉ vào Chánh pháp. Bạch Thế Tôn, trong thời vị lai, các vị sẽ
thành A-la-hán, Chánh Đẳng Giác, các Tôn giả ấy sẽ cung kính đảnh lễ,
sống y chỉ vào Chánh pháp. Bạch Thế Tôn, mong rằng thời hiện tại, Thế
Tôn, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác, hãy cung kính đảnh lễ, sống y chỉ
vào Chánh pháp". Phạm thiên Sahampati nói như vậy. Sau khi nói như vậy,
lại nói thêm như sau :
Chư Phật thời quá khứ
Chư Phật thời vị lai
Và đức Phật hiện tại
Đoàn sầu muộn nhiều người.
Tất cả các vị ấy
Đã đang và sẽ sống
Cung kính và đảnh lễ
Pháp chơn chánh vi diệu
Pháp nhĩ là như vậy
Đối với chư Phật-đà
Vậy muốn lợi cho mình
Ước vọng làm đại nhân
Hãy cung kính đảnh lễ
Pháp chơn chánh vi diệu
Hãy ghi nhớ giáo pháp
Chư Phật Chánh Đẳng Giác
Này các Tỷ-kheo, Phạm
Thiên Sahampati nói như vậy; nói vậy xong, đảnh lễ ta, thân hữu hướng về
bên ta rồi biến mất tại chỗ. Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi biết được
thỉnh nguyện của Phạm thiên, và thích ứng với Ta, Ta sống cung kính,
tôn trọng và y chỉ pháp ấy và ta đã tự Chánh Đẳng Giác. Và này các Tỷ-kheo,
vì rằng chúng Tăng thành tựu sự cao cả nên ta tôn trọng đặc biệt chúng
Tăng.
(22) TẠI URUVELÀ (2)
1. Một thời, này các Tỷ-kheo,
Ta trú ở Uruvelà, trên bờ sống Neranjarà, dưới cây bàng ajapàla, khi mới
thành Chánh giác. Rồi này các Tỷ-kheo, rất nhiều Bà-la-môn già cả, trưởng
lão, các bậc trưởng thượng, đã đi quá nửa cuộc đời, đã đạt cuối
mức tuổi đời, đi đến ta; sau khi đến, nói lên với ta những lời chào
đón hỏi thăm ; sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu rồi
ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, này các Tỷ-kheo, các
Bà-la-môn ấy nói với Ta như sau : "Thưa Tôn giả Gotama, chúng tôi được
nghe như sau : "Sa-môn Gotama không có kính lễ, không có đứng dậy, không
có lấy ghế mời ngồi các bậc Bà-la-môn già cả, trưởng lão, các bậc
trưởng thượng đã đi quá nửa cuộc đời, đã đạt cuối mức tuổi đời".
Thưa Tôn giả Gotama, có phải sự tình là như vậy không ? Nếu
Tôn giả môn Gotama không có
kính lễ, không có đứng dậy, không có lấy ghế mời ngồi các bậc
Bà-la-môn già cả, trưởng lão, các bậc trưởng thượng đã đi quá nửa
cuộc đời, đã đạt cuối mức tuổi đời, sự tình như vậy, thưa Tôn
giả Gotama là không được tốt đẹp".
2. Này các Tỷ-kheo, về vấn
đề này, Ta suy nghĩ như sau : "Các Tôn giả này không hiểu gì về trưởng
lão, hay các pháp tác thành vị trưởng lão".
Nếu trưởng lão, này các Tỷ-kheo,
là 80 tuổi, hay 90 tuổi, hay 100 tuổi đời, và nếu vị ấy nói phi thời,
nói phi chân, nói phi nghĩa, nói phi pháp, nói phi luật, nói những lời
không đáng giữ gìn, lời nói không hợp thời cơ, không hợp lý, không có
giới hạn, không có liên hệ đến mục đích, thời vị ấy chỉ được gọi
là vị trưởng lão ngu. Nếu là một vị tuổi trẻ, một thanh niên còn non
trẻ, tóc đen nhánh, trong tuổi hiền thiện của đời, còn trong tuổi thanh
xuân, vị ấy nói lời đúng thời, nói lời chân thực, nói lời có nghĩa,
nói lời đúng pháp, nói lời đúng luật, nói những lời đáng giữ gìn, lời
nói hợp thời cơ, hợp lý, có giới hạn, liên hệ mục đích, thời vị
ấy chỉ được gọi là vị trưởng lão hiền trí.
3. Này các Tỷ-kheo, có bốn
pháp tác thành trưởng lão này. Thế nào là bốn ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị
Tỷ-kheo có giới, sống chế ngự với sự chế ngự của giới bổn
Pàtimokkha, đầy đủ uy nghi chánh hạnh, thấy sợ hãi trong các lỗi nhỏ
nhặt, chấp nhận và học tập trong các học pháp. Là vị nghe nhiều, thọ
trì điều đã nghe, tích tụ điều đã nghe, những pháp sơ thiện, trung thiện,
hậu thiện, có nghĩa có văn, đề cao Phạm hạnh hoàn toàn viên mãn thanh tịnh,
các pháp như vậy, vị ấy nghe nhiều, thọ trì đọc tụng bằng lời, quán
sát với y, thể nhập với chánh kiến, đối với bốn thiền thuộc tăng
thượng tâm, hiện tại lạc trú, có được không khó khăn, có được không
mệt nhọc, có được không phí sức; do đoạn diệt các lậu hoặc, ngay
trong hiện tại, tự mình với thắng trí, chứng ngộ, chứng đạt và an
trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Này các Tỷ-kheo, bốn pháp
này tác thành vị trưởng lão.
Ai với tâm cống cao
Nói nhiều lời phù phiếm
Với tư duy không định
Như thú không ưa pháp
Xa địa vị trưởng lão
A飠kiến, không kính trọng
Và ai đủ giới hạnh
Nghe nhiều trí biện tài
Sống chế ngự bậc trí
Đối với tất cả pháp
Vị ấy với trí tuệ
Quán thấy chơn ý nghĩa
Đạt cứu cánh các pháp
Không hoang vu, biện tài
Đoạn tận sanh và chết
Viên mãn hành Phạm hạnh
Vị ấy ta gọi tên
Trưởng lão không lậu hoặc
Do đoạn trừ lậu hoặc
Được gọi là trưởng lão.
(23) THẾ GIỚI
1. - Này các Tỷ-kheo, thế
giới được Như Lai Chánh Đẳng Giác, Như Lai không hệ lụy đối với đời.
Này các Tỷ-kheo, thế giới tập khởi được Như Lai Chánh Đẳng Giác. Thế
giới tập khởi được Như Lai đoạn tận. Này các Tỷ-kheo, thế giới đoạn
diệt được Như Lai Chánh Đẳng Giác. Thế giới đoạn diệt được Như
Lai đoạn tận. Thế giới đoạn diệt được Như Lai giác ngộ. Này các Tỷ-kheo,
con đường đưa đến thế giới đoạn diệt được Như Lai Chánh Đẳng Giác.
Con đường đưa đến thế giới đoạn diệt được Như Lai tu tập.
2. Cái gì, này các Tỷ-kheo,
trong toàn thế giới với Thiên giới, Ma giới, Phạm thiên giới, cùng với
quần chúng Sa-môn, Bà-la-môn, chư Thiên và loài Người, được thấy, được
nghe, được cảm giác, được thức tri, được đạt đến, được tầm cầu,
được ý tư sát, tất cả đều được Như Lai Chánh Đẳng Giác. Do vậy,
được gọi là Như Lai. Từ đêm, này các Tỷ-kheo, Như Lai được Chánh Đẳng
Giác, đến đêm Như Lai nhập Niết-bàn, trong thời gian ấy, điều gì Như
Lai nói, nói lên, tuyên bố, tất cả là như vậy, không có khác được. Do
vậy, được gọi là Như Lai.
3. Này các Tỷ-kheo, Như Lai
nói gì thì làm vậy, làm gì thì nói vậy. Vì rằng nói gì thì làm vậy,
làm gì thì nói vậy, nên được gọi là Như Lai.
Này các Tỷ-kheo, trong toàn
thế giới với Thiên giới, Ma giới, Phạm thiên giới, cùng với quần
chúng Sa-môn, Bà-la-môn, chư Thiên và loài Người, Như Lai là bậc chiến thắng,
không bị ai chiến bại, toàn tri, toàn kiến đại tự tại, do vậy được
gọi là Như Lai.
Do thắng tri thế giới
Đúng như thật như vậy
Ly hệ mọi thế giới
Không chấp thủ thế giới
Thắng tất cả bậc trí
Giải thoát mọi buộc ràng
Cảm thọ tối thắng tịnh
Niết-bàn, không sợ hãi
Vị này đoạn lậu hoặc
Bậc Giác ngộ, Trí giả
Không dao động nhiễu loạn
Nghi ngờ được chặt đứt
Đạt diện tận mọi nghiệp
Giải thoát diệt sanh y
Là Thế Tôn là Phật
Bậc Sư tử vô thượng
Trong thế giới, Thiên giới
Chuyển bánh xe pháp luân
Như vậy hàng Thiên, Nhân
Đến quy y đức Phật
Gặp nhau đảnh lễ Ngài
Vĩ đại không sanh hữu
Điều phục bậc tối thượng
Trong người được điều
phục
Anh tịnh bậc ẩn sĩ
Những được được an tịnh
Giải thoát bậc tối thượng
Những người được giải
thoát
Vượt qua bậc tối thắng
Những người được vượt
qua
Như vậy họ lễ Ngài
Vĩ đại, không sanh hữu
Thiên giới, thế giới này
Không ai được bằng ngài.
(24) KÀLAKA
1. Một thời, Thế Tôn trú
ở Sàketa, tại khu vườn Kàlaka. Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo :
- Này các Tỷ-kheo.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các tỷ-kheo ấy vâng đáp
Thế Tôn. Thế tôn nói như sau :
- Này các Tỷ-kheo, cái gì
trong toàn thế giới với Thiên giới, Ma giới, Phạm thiên giới, cùng với
quần chúng Sa-môn, Bà-la-môn, chư Thiên và loài Người, được thấy …
được ý tư sát, tất cả ta đều biết. Này các Tỷ-kheo, cái gì trong
toàn thế giới này … được thấy, được ý tư sát, Ta đã được biết
rõ như sau : "Tất cả đều được Như Lai biết đến. Như Lai không
có dựng đứng lên". Này các Tỷ-kheo, nếu ta nói rằng : "Ta biết
tất cả, cái gì trong toàn thế giới … được thấy, được ý tư sát".
Như vậy, là có nói láo trong ta. Nếu ta nói như sau : "Ta không biết
và cũng không phải không biết". Như vậy, là có nói láo trong ta. Như
vậy có lỗi trong Ta.
Như vậy, này các Tỷ-kheo,
Như Lai là vị đã thấy những gì cần thấy, nhưng không có tưởng tượng
điều đã được thấy, không có tưởng tượng cái gì không được thấy,
không có tưởng tượng những gì cần phải thấy, không có tưởng tượng
đối với người thấy. Đã nghe những gì cần nghe, nhưng không có tưởng
tượng điều đã được nghe, không có tưởng tượng cái gì không được
nghe, không có tưởng tượng những gì cần phải nghe, không có tưởng tượng
đối với người nghe. Đã cảm giác những gì cần cảm giác, nhưng không
có tưởng tượng điều đã được cảm giác, không có tưởng tượng cái
gì không được cảm giác, không có tưởng tượng những gì cần phải cảm
giác, không có tưởng tượng đối với người cảm giác. Đã thức tri những
gì cần thức tri, nhưng không có tưởng tượng điều đã được thức
tri, không có tưởng tượng cái gì không được thức tri, không có tưởng
tượng những gì cần phải thức tri, không có tưởng tượng đối với
người thức tri. Như vậy, này các Tỷ-kheo, Như Lai đối với các pháp
được thấy, được nghe, được cảm giác, được thức tri, nên vị ấy
là như vậy. Lại nữa, hơn người như vậy, không có ai khác tối thượng
hơn và thù thắng hơn, Ta tuyên bố như vậy.
Cái gì được thấy nghe
Được cảm giác chấp trước
Được nghĩ là chân thực
Bởi các hạng người khác
Giữa những người thấy vậy
ta không phải như vậy
Những điều chúng tuyên bố
Dầu là thật hay láo
Ta không xem tối hậu
Ta trong thời đã qua
Thấy được mũi tên này
Loài Người bị câu móc
Ta biết và Ta thấy
Các đức Phật Như Lai
Không tham đắm như vậy.
(25) PHẠM HẠNH
1.- Phạm hạnh được sống,
này các Tỷ-kheo, không vì mục đích lừa dối quần chúng, không vì mục
đính mơn trớn quần chúng, không vì mục đích được lợi ích về lợi dưỡng,
cung kính, danh vọng, không vì mục đích được lợi ích thoát khỏi lời
phê bình bàn tán, không với ý nghĩ : "Mong quần chúng biết ta như vậy".
Và này các Tỷ-kheo, Phạm hạnh này được sống với mục đích được chế
ngự, với mục đính đoạn tận, với mục đích ly tham, với mục đích
đoạn diệt.
2. Với mục đích chế ngự,
Với mục đích đoạn tận,
Là đời sống Phạm hạnh,
Tránh xa lời nói suông,
Thế Tôn đã tuyên bố,
Đi đến nhập Niết-bàn,
Con đường này được đi,
Bởi đại nhân, đại sĩ,
Ai dấn bước thực hành,
Đúng như lời Phật dạy,
Sẽ chấm dứt khổ đau,
Làm theo Đạo Sư dạy.
(VI) (26) KẺ LỪA DỐI.
1.- Những vị Tỷ-kheo nào,
này các Tỷ-kheo, lừa dối cứng đầu, lắm mồm lắm miệng, hoang dâm, hỗn
hào, không có định tĩnh, những Tỷ-kheo ấy không phải là Tỷ-kheo của
Ta. Những Tỷ-kheo ấy đã rơi khỏi Pháp Luật này. Và họ không đi đến
tăng trưởng, tăng thịnh, tăng rộng trong Pháp Luật này. Và này các Tỷ-kheo,
các Tỷ-kheo nào không lừa dối, không lắm mồm lắm miệng, có trí, không
cứng đầu, khéo định tĩnh, những Tỷ-kheo ấy phải là Tỷ-kheo của Ta.
Và những Tỷ-kheo ấy không rơi khỏi Pháp Luật này, và họ đi đến tăng
trưởng, tăng thịnh, tăng rộng trong Pháp Luật này.
2. Kẻ lừa dối cứng đầu,
Kẻ lắm mồm, hoang dâm,
Kẻ hỗn hào, không định,
Không tăng trưởng các
pháp,
Được bậc Chánh Đẳng Giác,
Tuyên bố và thuyết giảng,
Không lừa, không lắm mồm,
Có trí, không cứng đầu,
Với tâm khéo định tĩnh,
Chúng tăng trưởng các
pháp,
Được bậc Chánh Đẳng Giác,
Tuyên bố và thuyết giảng.
(VII) (27) BIẾT ĐỦ
1. - Này các Tỷ-kheo, có bốn
pháp này là không quan trọng, dễ được và không có phạm lỗi. Thế nào
là bốn ?
Trong các loại y, này các Tỷ-kheo,
y phấn tảo (y lượm từ đống rác) là không quan trọng, dễ được và
không có phạm lỗi. Trong các loại đồ ăn, này các Tỷ-kheo, khi khất thực
từng miếng là không quan trọng, dễ được và không vi phạm. Trong các
sàng tọa, này các Tỷ-kheo, dốc cây là không quan trọng, dễ được và
không có phạm lỗi. Trong các loại dược phẩm, này các Tỷ-kheo, nước đái
quỉ là không quan trọng, dễ được và không có phạm lỗi.
Bốn loại, này các Tỷ-kheo,
không quan trọng dễ được, không có phạm lỗi này, nếu Tỷ-kheo, này
các Tỷ-kheo, biết đủ, với các loại không quan trọng dễ được này, Ta
tuyên bố rằng đây là một trong những chi phần của Sa-môn hạnh.
2. Biết đủ với sự vật,
Không quan trọng, dễ được,
Lại không có phạm tội,
Tâm không bị phiền nhiễu,
Về vấn đề trú xứ,
Y áo và ăn uống,
Tâm không bị lo lắng,
Về phương hướng phải
đi,
Các pháp được tuyên bố,
Thuận lợi Sa-môn hạnh,
Chúng được có đầy đủ.
Với vị biết vừa đủ,
Với vị không phóng dật,
Tinh cần trong học tập.
(VIII) (28) TRUYỀN THỐNG
1. - Có bốn truyền thống bậc
Thánh này, này các Tỷ-kheo, được biết là tối sơ, có đã lâu đời,
được biết là truyền thông, kỳ cựu, không có tạp nhiễm, trước không
bị tạp nhiễm, nay không bị tạp nhiễm, sẽ không bị tạp nhiễm, không
bị các Sa-môn, Bà-la-môn có trí quở trách. Thế nào là bốn ?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
biết đủ với bất cứ loại y nào, và nói lời tán thán sự biết đủ với
bất cứ loại y nào, không vì nhân y phục rơi vào sự tầm cầu bất
chính, không thích hợp. Nếu không được y, không có lo âu tiếc nuối; nếu
được y không có tham lam, mê say, tham đắm; thấy sự nguy hiểm và với
trí tuệ thấy được sự xuất ly, vị ấy hưởng thọ y, không vì biết
đủ với bất cứ loại y nào, không có khen mình chê người. Ai ở đây,
không khéo (thiện xảo), không có thụ động, tỉnh giác, chánh niệm, này
các Tỷ-kheo, đấy gọi là Tỷ-kheo đứng ở trên Thánh truyền thống, kỳ
cựu, được nhận biết là tối sơ.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo,
Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ loại đồ ăn khất thực nào, và nói lời
tán thán sự biết đủ với bất cứ loại đồ ăn khất thực nào...
Lại nữa, này các Tỷ-kheo,
Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ loại khất thực nào, và nói lời tán
thán sự biết đủ với bất cứ loại khất thực nào, không vì nhân khất
thực rơi vào sự tầm cầu bất chính, không thích hợp. Nếu không được
đồ ăn khất thực, không có lo âu tiếc nuối; nếu được đồ ăn khất
thực, không có tham lam, mê say, tham đắm; thấy sự nguy hiểm và với trí
tuệ thấy được sự xuất ly, vị ấy hưởng thọ đồ ăn khất thực, không
vì biết đủ với bất cứ loại đồ ăn khất thực nào, không có khen
mình, chê người. Ai ở đây khôn khéo (thiện xảo), không có thụ động,
tỉnh giác, chánh niệm, này các Tỷ-kheo, đây gọi là Tỷ-kheo đứng ở trên
Thánh truyền thống, kỳ cựu, được nhận biết là tối sơ.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo,
Tỷ-kheo biết đủ với bất cứ loại sàng tọa nào, và nói lời tán thán
sự biết đủ với bất cứ loại sàng tọa nào, không vì nhân sàng tọa rời
vào sự tầm cầu bất chính, không thích hợp. Nếu không được sàng tọa,
không có lo âu tiếc nuối; nếu được sàng tọa, không có tham lam, mê say,
đắm đuối; thấy sự nguy hiểm và với trí tuệ thấy được sự xuất
ly, vị ấy hưởng thọ sàng tọa, không có khen mình chê người. Ai ở đây
khôn khéo, (thiện xảo), không có thụ động, tỉnh giác, chánh niệm, này
các Tỷ-kheo, đây gọi là vị Tỷ-kheo đứng ở trên Thánh truyền thống kỳ
cựu, được nhận biết là tối sơ.
Lại nữa, này các Tỷ-kheo,
Tỷ-kheo ưa thích tu tập, vui thích tu tập, ưa thích đoạn tận, vui thích
đoạn tận, nhưng không vì ưa thích tu tập, vui thích tu tập, ưa thích đoạn
tận, vui thích đoạn tận mà khen mình chê người. Ai ở đây khôn khéo,
không có thụ động, tỉnh giác, chánh niệm, này các Tỷ-kheo, đây gọi
là Tỷ-kheo đứng trên Thánh truyền thông, kỳ cựu, được nhận biết là
tối sơ.
Bốn truyền thống bậc Thánh
này, này các Tỷ-kheo, được biết là tối sơ, có đã lâu đời, được
biết là truyền thống kỳ cựu, không có tạp nhiễm, trước không bị tạp
nhiễm, nay không bị tạp nhiễm, sẽ không bị tạp nhiễm, không bị các
Sa-môn, Bà-la-môn có trí quở trách.
2. Thành tựu bốn Thánh truyền
thống này, này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo trú ở phương Đông, vị ấy nhiếp
phục không hoan hỷ, không hoan hỷ không nhiếp phục vị ấy. Nếu trú ở
phương Tây, vị ấy nhiếp phục không hoan hỷ, không hoan hỷ không nhiếp
phục vị ấy. Nếu trú ở phương Bắc, vị ấy nhiếp phục không hoan hỷ,
không hoan hỷ không nhiếp phục vị ấy. Nếu trú ở phương Nam, vị ấy
nhiếp phục không hoan hỷ, không hoan hỷ không nhiếp phục vị ấy. Vì cớ
sao ? Này các Tỷ-kheo, vì bậc trí nhiếp phục không hoan hỷ và hoan hỷ.
3. hoan hỷ không nhiếp phục,
Không nhiếp phục bậc trí,
Không hoan hỷ không nhiếp,
Không nhiếp phục bậc trí,
Bậc trí nhiếp phục được,
Nhiếp phục không hoan hỷ.
Vị xóa bỏ mọi nghiệp,
Trừ khử và ngăn chặn,
Như vàng ròng Diêm-phù.
Ai xứng đáng cất giữ ?
Chư Thiên khen vị ấy,
Phạm thiên cũng tán thán.
(IX) (29) PHÁP CÚ
1. - Có bốn pháp cú này,
này các Tỷ-kheo, được biết là tối sơ, có đã lâu đời, được biết
là truyền thống, kỳ cựu, không có tạp nhiễm, trước không bị tạp nhiễm,
nay không bị tạp nhiễm, sẽ không bị tạp nhiễm, không bị các Sa-môn,
Bà-la-môn có trí quở trách. Thế nào là bốn ?
Không tham, này các Tỷ-kheo,
là pháp cú được biết là tối sơ... có trí quở trách. Không sân, này
các Tỷ-kheo, này các Tỷ-kheo, là pháp cú được biết là tối sơ... có
trí quở trách. Chánh niệm, này các Tỷ-kheo, là pháp cú được biết là tối
sơ... có trí quở trách. Chánh định, này các Tỷ-kheo, là pháp cú được
biết là tối sơ... có trí quở trách.
Bốn pháp cú này, này các Tỷ-kheo,
được biết là tối sơ, có đã lâu đời, được biết là truyền thông,
kỳ cựu, không có tạp nhiễm, trước không bị tạp nhiễm, nay không bị
tạp nhiễm, sẽ không bị tạp nhiễm, không bị các Sa-môn, Bà-la-môn có
trí quở trách.
2. Hãy sông không có tham,
Với tâm không có sân,
Chánh niệm và nhất tâm,
Nội tâm khéo định tĩnh.
(X) (30) CÁC DU SĨ
1. Một thời, Thế Tôn trú
ở Ràjagaha (Vương Xá), tại núi Gijihakùta (Linh Thứu). Lúc bấy giờ, nhiều
du sĩ danh tiếng, có danh tiếng, sống tại khu vườn du sĩ trên bờ sông
Sappini, như các du sĩ Annabhàra, Varadhara, Sakuludàyi, và một số du sĩ có
danh tiếng khác.
Rồi Thế Tôn vào buổi chiều,
từ chỗ Thiền tịnh đứng dậy, đi đến khu vườn của các du sĩ trên bờ
sông Sappini, sau khi đến, ngồi xuống trên chỗ đã soạn sẵn. Ngồi xuống,
Thế Tôn nói với các du sĩ ngoại đạo ấy như sau :
2. Có bốn pháp cú này, này
các Du sĩ, được biết là tối sơ... (giống như kinh số 29, chỉ khác
là kinh này nói với các Du sĩ, không phải với các Tỷ-kheo như kinh trước
và không có bài kệ)...
Này các Du sĩ, có bốn pháp
cú này được biết là tối sơ... không bị quở trách.
3. Này các Du sĩ, ai nói như
sau : "Nhưng tôi sẽ chỉ ra một Sa-môn hay Bà-la-môn, dầu cho vị này
có tự chứng được pháp cú không tham này; tuy vậy vị ấy vẫn có lòng
tham, tham đắm sắc bén trong các dục". Đối với người ấy, Ta có thể
nói như thế này : "Hãy để vị ấy nói lên. Hãy để vị ấy trả lời,
rồi Ta thấy uy đức của vị ấy". Thật vậy, này các Du sĩ, sự kiện
này không xảy ra, rằng một Sa-môn hay Bà-la-môn như vậy đã tự mình chứng
được pháp cú không tham sẽ được nêu rõ là có lòng tham, tham đắm sắc
bén trong các dục. Này các Du sĩ, ai nói như sau : "Nhưng tôi sẽ chỉ
ra một Sa-môn hay Bà-la-môn, dầu cho vị này có tự chứng được pháp cú
không sân này, tuy vậy, tâm của vị ấy vẫn có sân, trong ý vẫn có tư
duy hiềm hận". Đối với người ấy, Ta có thể nói như thế này :
"Hãy để vị ấy nói lên, hãy để vị ấy trả lời, rồi Ta thấy uy
đức của vị ấy". Thật vậy, này các Du sĩ, sự kiện này không xảy
ra : rằng một Sa-môn hay Bà-la-môn đã tự chứng được pháp cú không sân
này sẽ được nêu rõ là tâm vẫn có sân, trong ý vẫn có tư duy hiềm hận.
Này các Du sĩ, ai nói như sau : "Nhưng tôi sẽ chỉ ra một Sa-môn hay
Bà-la-môn, dầu cho vị này có tự chứng được pháp cú chánh niệm này,
tuy vậy, tâm của vị ấy vẫn thất niệm, không có tỉnh giác". Đối
với người ấy, Ta có thể nói như thế này : "Hãy để vị ấy nói
lên, hãy để vị ấy trả lời, rồi Ta thấy uy đức của vị ấy".
Thật vậy, này các Du sĩ, sự kiện này không xảy ra : rằng một Sa-môn
hay Bà-la-môn, đã tự mình chứng được pháp cú chánh niệm sẽ được nêu
rõ là thất niệm không có tỉnh giác". Này các Du sĩ, ai nói như sau :
"Nhưng tôi sẽ chỉ ra một Sa-môn hay Bà-la-môn, dầu cho vị này có tự
chứng được pháp cú chánh định này, tuy vậy vị ấy vẫn không định
tĩnh, tâm vẫn dao động". Đối với người ấy, Ta có thể nói như thế
này : "Hãy để vị ấy nói lên. Hãy để vị ấy trả lời, rồi Ta thấy
uy đức của vị ấy". Thật vậy, này các Du sĩ, sự kiện này không xảy
ra, rằng một Sa-môn hay Bà-la-môn đã tự mình chứng được pháp cú chánh
định, sẽ được nêu rõ là không định tĩnh, tâm vẫn dao động.
4. Này các Du sĩ, nếu có ai
nghĩ rằng, cần phải chỉ trích, cần phải bài xích bốn pháp cú này, thời
ngay trong hiện tại, bốn sự phản kháng chỉ trích xứ đúng pháp được
khởi lên cho vị ấy. Thế nào là bốn ?
Nếu Tôn giả chỉ trích,
bài xích pháp cú không tham, thời các Sa-môn hay Bà-la-môn nào có lòng tham,
có lòng tham sắc bén đối với các dục, các vị ấy cần phải được Tôn
giả đảnh lễ, các vị ấy cần phải được Tôn giả tán thán. Nếu Tôn
giả chỉ trích pháp cú không sân.. chỉ trích pháp cú chánh niệm... chỉ
trích pháp cú chánh định, thời các Sa-môn hay Bà-la-môn nào không định tâm,
tâm bị dao động, các vị ấy cần phải được Tôn giả đảnh lễ, các
vị ấy cần phải được Tôn giả tán thán.
Này các Du sĩ, ai nghĩ rằng
cần phải chỉ trích, cần phải bài xích bốn pháp cú này, thời ngay trong
hiện tại, bốn sự phản kháng chỉ trích xứ đúng pháp này, được khởi
lên cho vị ấy. Này các Du sĩ, cho đến các dân chúng ở Ukkala và dân
chúng Vassà, dân chúng Bhannà theo vô nhân luận, theo vô tác luận, theo hư vô
luận, những vị ấy cũng đã không nghĩ rằng bốn pháp cú này cần phải
chỉ trích, cần phải bài xích. Vì cớ sao ? Vì sợ bị quở trách, phẫn nộ,
công kích.
- 6. Thường không sân, chánh niệm,
- Nội tâm khéo định tĩnh,
- Tham nhiếp phục, học tập,
- Được gọi không phóng dật.